Mà ánh mắt của Anson tựa hồ muốn thông qua đường nhìn của Chu Trù gắt gao nắm giữ thần kinh của cậu, không cho cậu nửa phần không gian trốn tránh.
Hai giây ấy lâu tựa một đời, núi tuyết cũng muốn sụp đổ dưới khí áp của Anson.
Hơi thở ngưng trệ trong ***g ngực Chu Trù rốt cuộc được thở ra, uyển chuyển bay lên, làm mờ ánh mắt của Anson.
“Tôi không muốn xoắn xuýt chuyện này với anh.”
Chu Trù di chuyển sang bên cạnh một bước, Anson liền đến trước mặt cậu, xem ra hôm nay không có được một câu trả lời, anh chắc hẳn sẽ không để cậu đi. Lại hoặc là bất kể Chu Trù lựa chọn con đường như thế nào, Anson đều là chướng ngại cậu nhất định phải vượt qua.
“Tránh ra.” Thânh âm của Chu Trù lạnh xuống, cậu không muốn ở nơi trời giá đất rét như thế này còn phải vung tay đánh đấm với Anson. Tinh thần lo lắng đề phòng ban nãy khi đối phó với Paige vừa qua, Chu Trù có chút mệt mỏi, loại mệt mỏi này là về mặt tinh thần, cái chết của Paige khiến cậu kinh ngạc. Cậu bây giờ chỉ muốn ngồi ở một chỗ ấm áp, bưng một tách cà phê nhìn ngọn lửa trong lò sưởi mà ngẩn người, cái gì cũng không cần nghĩ, mặc cho suy nghĩ của mình chạy về phía dòng sông Quên Lãng. (dịch thoát từ Vong Xuyên:v)
Anson nhìn Chu Trù, vẫn không nhúc nhích, cố chấp như vậy khiến Chu Trù nôn nóng khó hiểu. Cậu bất thình lình chế trụ bả vai Anson, một cú quật ý định đè Anson xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-bo-vuc-tham/2331628/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.