🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cho nên, không thể tin tưởng một chút nào những điều anh ta biểu hiện ra.



Suy nghĩ của Chu Trù dừng ở một khắc đó, cho đến khi cửa được mở ra, có người đi vào.



“Tôi tưởng em còn muốn ngủ lâu hơn.”



Thanh âm kia khiến Chu Trù run bắn cả người, cậu xoay phắt người lại, đồng tử một trận co rút, cảm giác choáng váng ập đến, Chu Trù cứng rắn đem nó đè nén xuống.



“Anson… Lorenzo… anh tại sao ở chỗ này!”



Hiện thực cùng trí nhớ giao nhau.



Khóe môi Anson cong lên, đi tới, “Tại sao tôi không được ở đây chứ? Nơi này là nhà tôi mà.”



Lòng Chu Trù bị hung hăng nện một chùy, “Nhà anh?”



Nếu nơi này là nhà Lorenzo, như vậy mình làm sao lại ở chỗ này?



Chu Trù muốn lui về phía sau, Anson lại giữ lấy cậu.



“Em không nhớ sao? Em bị tai nạn xe cộ. Thương tổn tới đại não, có điều bác sĩ nói sau khi em tỉnh lại khả năng sẽ bị rối loạn trí nhớ tạm thời.”



Anson lúc này đeo một cặp kính không gọng, anh hẳn là đang lật xem báo, nghe được tiếng kêu của thiết bị cho nên chạy tới.



“…” Chu Trù nhìn Anson, bất chợt một phát tháo kính của anh xuống.



Anson đang muốn đi kéo cổ tay cậu, Chu Trù trở mình một cái vòng ra sau lưng Anson, cạch một tiếng bẻ gãy mắt kính, dùng một đầu sắc nhọn kề ở bên cổ Anson.



“Cấm động!”



Tất cả động tác của Anson ngừng lại, trên môi là một nụ cười yếu ớt.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-bo-vuc-tham/2331613/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đôi Bờ Vực Thẳm
Chương 42
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.