Marin hít vào một hơi, cảm xúc bình phục lại.
“Mặc dù tôi học thiết kế rất nhiều năm, nhưng mà trước kia chỉ là hứng thú yêu thích đối với thiết kế trang sức mà thôi. Thiết kế lần này tôi dùng mười hai vạn phần tâm ý, có thể được chọn hay không cũng không sao cả.”
“Chẳng qua nếu như có thể được chọn trúng, sau này cậu liền có thể phát triển trên con đường nhà thiết kế này rồi.” Chu Trù hít một hơi, “Marin, tôi nên mời cậu ăn một bữa, cầu chúc cậu có thể được chọn.”
“Hôm nay?” Marin ngây ngẩn cả người.
“Đúng vậy, hôm nay.”
Nếu như đổi những lúc khác, Chu Trù cũng không biết mình còn có cơ hội mời Marin ăn cơm không nữa.
“Được a!”
“Vậy tôi đi lấy xe. Đi thôi.”
Marin sờ sờ gáy ngượng ngùng nói, “Nhưng mà tôi là đạp xe đạp tới.”
“A?” Chu Trù ngẩn người, ngay sau đó nở nụ cười, “Được a, chúng ta liền đạp xe đạp đi ra ngoài.”
“Cậu Dương cũng có xe đạp sao?” Marin đi theo sau lưng Chu Trù.
“Tôi ngay cả xe hơi cũng có, tại sao lại không có xe đạp chứ?” Chu Trù mang theo Marin đi tới gara, ngay bên cạnh chiếc Porsche để một chiếc xe đạp. Chu Trù mặc quần áo hưu nhàn, cưỡi lên xe đạp đi ra ngoài.
Marin cưỡi một chiếc xe khác đi theo phía sau cậu.
“Chúng ta đi đâu?”
“Đi đến đâu hay đến đó!” Chu Trù xoay người lại cười một tiếng, xe thiếu chút nữa đụng vào cây bên đường, Marin nhìn tình cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-bo-vuc-tham/2331610/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.