“Làm sao bây giờ a! Ông chủ còn chưa nói để nó chết đâu!”
“Bằng không thì chúng ta còn phải mang nó đi gặp bác sĩ sao?”
“Hai đứa chúng mày trở lại trên boong tàu tiếp tục lưu ý tình huống xung quanh! Gọi điện cho ông chủ hỏi chuyện này nên xử lý thế nào!”
Vì thế người áp chế Chu Trù chỉ còn lại hai tên.
Chu Trù dồn sức trở mình, một tay bóp chặt cổ của tên đè vai mình, tay kia móc súng của hắn ra dí vào đầu hắn, cả động tác lưu loát thuần thục, cơ hồ không cho người ta thời gian phản ứng. Đối phương muốn phản kháng, cơ mà crắc một tiếng liền bị Chu Trù vặn cho cánh tay trật khớp, phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Chu Trù kéo rơi dải khăn trên mắt, ánh đèn có chút khiến cậu không thích ứng, nhưng cậu rất nhanh trông thấy gã người Bắc Âu to con đối diện mình đang nâng súng chĩa vào cậu.
Mà hai tên ở trên boong tàu cũng bị tiếng kêu thảm kia kinh động xông vào.
Tên chắn trước người Chu Trù bị vặn cánh tay, trên người mồ hôi lạnh ứa ra, thấp giọng chửi rủa.
Biểu tình của Chu Trù cực kỳ bình tĩnh, cậu nhìn gã to con cách đó không xa, gã đó xác định hơn 1m9, mình vừa rồi trở mình được đều nhờ vào vận may.
“Hey, cưng ơi, không bằng cậu buông súng xuống, bọn tôi đều coi chuyện này chưa từng phát sinh thế nào?”
Chu Trù lạnh lùng mở miệng, “Anh tên là gì?”
“Cậu có thể gọi tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-bo-vuc-tham/2331567/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.