Gân xanh trên trán Charles nảy thình thịch, sớm biết cái tên Anson này sẽ lột xuống một tầng da của mình, nhưng nhà Lorenzo lại hoàn toàn không thể đắc tội được, “Anh muốn phần lợi tức bao nhiêu? 25%? Đây đã là cao nhất rồi.”
“Charles! Tôi cũng đã nói đây không phải vấn đề về tiền! Tôi là người làm ăn chân chính, sao lại có thể giúp anh buôn lậu vũ khí được chứ?”
Nghe được câu nói này, Chu Trù suýt phải ôm bụng cười toáng lên, cậu thậm chí có thể tưởng tượng ra biểu tình chân thành đến mức có thể vắt ra nước kia trên mặt Anson.
“Anson Lorenzo! Anh có thể đừng có giả bộ nữa được không? Tháng trước không phải chúng ta vừa mới vận chuyển một lô vũ khí đi nước Q sao?”
“Chúng ta? Lúc nào cơ? Tôi sao lại không biết nhỉ?”
“Ha? Có muốn tôi nhắc anh nhớ lại không? Chuyến vũ khí đó là cải trang ở đội ngũ vận tống đặc biệt dưới trướng nhà Lorenzo, kèm theo huyết thanh cùng nhau được vận chuyển đến nước Q.”
“Gì cơ —— Charles! Anh bảo với tôi thuê đội vận tống đặc biệt là để quyên huyết thanh cho nước Q! Anh ấy thế mà… ấy thế mà…” Anson một bộ như sắp xỉu.
Lúc này, Charles mơ hồ cảm thấy có chút không thích hợp. Trong cuộc đối thoại của họ Anson thủy chung là một bộ thái độ vô can, ngược lại chính mình đem hết thảy mọi sự đều nói hết ra.
“Anson, anh hẳn sẽ không bởi vì nâng cao phí ủy thác nên cố ý ghi âm lại chứ?” Charles cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-bo-vuc-tham/2331540/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.