Giáo sư Trương La Chu
Tiểu Chu mở bừng đôi mắt. Lảo đảo một hồi, cố gắng tỉnh táo rồi mới bước được xuống giường.
Tỉnh táo lúc này vốn chỉ là một từ phù hợp nào đó, thực tế, bộ dạng ủ rũ, ngái ngủ của Tiểu Chu tương phản lại cái khái niệm khốn khổ kia.
"Nhóc con, còn không xuống ăn sáng!?"
Tiếng "chị đại" đã cất lên, đánh bật mọi uể oải. Tiểu Chu còn thầm nghĩ: phải mau mau chóng chóng, để bà mẹ già lên phòng có khi cả ngày nghe la lối. Vốn trước mỗi lần như vậy, Tiểu Chu thường ngán ngẩm: ngần này tuổi mà vẫn bị đối xử như con nít. Mà sau cái ngày "khởi nghĩa" bất thành trong quá khứ, cô nhận ra, vốn chẳng thể hé môi được nửa câu nếu đã động đến chỗ nhột của mẹ Lương "hách dịch" nhà mình. Nếu Tiểu Chu cau có, cằn nhằn đại loại: "Lớn bằng này sao mẹ vẫn đối xử với con như bé lên ba, lên năm!?", thì trả lại cô sẽ là: "Vậy lớn bằng này rồi, 32, 33 tuổi rồi vẫn chưa có bạn trai!?". Ngày "khởi nghĩa" đó còn gay cấn hơn, bạn trai vốn chưa có nhưng mẹ Lương nằng nặc đòi mang cháu về ẵm, Tiểu Chu khi đó bĩu môi dè bỉu trong lòng: "Không chồng mang con về thì thành cái gì đây!?". Nhưng cũng dám nghĩ như vậy chứ cô nào đâu dám thốt ra thêm câu từ nào nữa khi thấy hai hàng lông mày của mẹ Lương muốn dính chặt nhau...!
Là chuyện của ba tháng trước, đến giờ, Tiểu Chu ngoan ngoãn lắm. Tuyệt chiêu siêu nịnh mẫu thân lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doctor/2538210/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.