Người phụ nữ đậm nét già dặn nhìn Viện trưởng Hà, trong lòng mang nhiều xúc động: "Viện trưởng, thân làm Chủ tịch nhưng không thể bảo vệ Bệnh viện dù chỉ một chút. Tôi đã làm liên lụy đến ngài và Giáo sư Trương rồi... thật sự xin lỗi hai người..."
Viên trưởng Hà xua tay phản đối: "Không đúng, bảo vệ bệnh viện vốn cũng là trách nhiệm của bác sĩ bọn tôi. Chủ tịch, bà đừng cảm thấy có lỗi.", ngừng một chút, ánh mắt già nua của Viện trưởng Hà nhìn vô định, là đang hồi tưởng gì đó: "Dù có ra sao, tôi tin chắc rằng Tiểu Chu sẽ bảo vệ được bệnh viện. Chỉ cần con bé còn ở đây, bệnh viện không thể biến chất. Trong khi Tiểu Chu cầm cự, tôi và Chủ tịch phải mau chóng xoay được khoản nợ với INP, càng kéo dài sẽ càng bất lợi với chúng ta."
"Phải phải, ngài nói đúng, chúng ta phải mau chóng...thực sự phải mau chóng..."
Không khí sau một lời này liền rơi vào khoảng lặng u ám....
Cách đương nhiên phải nghĩ, nhưng cách gì thì vẫn là một câu hỏi lớn chưa có câu trả lời.
"Huyết áp tâm thu 90!", bác sĩ gây mê lần nữa gấp gáp thông báo tình trạng sản phụ đang phẫu thuật.
"Đưa tôi ống thông!"
Tiểu Chu hơi lớn tiếng, rất nhanh dụng cụ cần thiết đã đưa đến chỗ cô.
Tít tít tít...
Chỉ số rối loạn vẫn không ngừng kêu, kéo theo đó là căng thẳng của tất cả mọi người.
"Bệnh nhân bị đau tim. Cần phải đóng vết mổ lại. Nhanh lên!"
Câu nói này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doctor/2538177/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.