Lã Hứa Lệ sau khi tham gia cuộc họp ban lãnh đạo gương mặt trở nên ảm đạm hơn bình thường. Nàng lúc nào cũng phải nghe mấy người đó nói nhảm, thứ gì cũng muốn thực hiện nhưng nếu có vấn đề một mực muốn nàng đứng ra đảm bảo, đúng là một đám hèn hạ thảm hại!
Tiến mỗi lúc một gần về phía phòng làm việc khoa ngoại - nhi, mỗi bước lại nghe rõ tiếng rôm rả hơn. Lạ một điều, không khí nơi đó lại khiến nàng như xua tan được một phần mỏi mệt.
Cạch
Nếu như mọi thứ đều quá căng thẳng, mỗi ánh nhìn đều dè chừng thì nơi đây không có như vậy. Có lẽ căn phòng này là chỗ thanh bình nhất trong bệnh viện. Những gương mặt tươi tỉnh, hành động tự nhiên, chẳng chút đố kị toan tính... không khí nơi đây, thật đáng ước ao.
Thực sự mệt mỏi của Lã Hứa Lệ triệt để tiêu tan khi nhìn thấy nụ cười thản nhiên của người đối diện mình.
"Tiểu công chúa, mẹ cháu đến đón cháu kìa!", Tiểu Chu xoa đầu Dương Dương, nhẹ nhàng lên tiếng.
Dương Dương mải chơi đùa với các cô chú mà giờ mới nhìn ra phía cửa. Thấy Lã Hứa Lệ, cô bé mau chóng bỏ xuống ghế tựa, chạy thật nhanh vào lòng mẹ mình: "Mẹ đã về!!!!"
Reo lên vui lắm, Dương Dương chơi vui như vậy, hiển nhiên nàng cũng sẽ vui.
Lã Hứa Lệ mỉm cười, hôn nhẹ vào má Dương Dương bé nhỏ: "Dương Dương có vẻ rất vui!?"
"Vâng! Bọn con chơi trò bác sĩ và bệnh nhân. Dương Dương của mẹ là bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doctor/2538164/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.