["Tử Khôi, cậu sẽ làm nghề gì sau này?"]
["Đương nhiên là Bác sĩ. Tôi có thể cứu được rất nhiều người, sẽ khiến mọi người khỏe mạnh và hạnh phúc."]
["Phải ha, Bác sĩ rất hợp với cậu!"]
["Còn cậu!?"]
["Tôi sao? Xem nào..."]
[Có lẽ mình sẽ làm việc tại Công ty ba đang làm thuê...]
["Tôi cũng không biết nữa!"]
["Sao lại không biết? Cậu rất giỏi, làm nghề gì cũng đều sáng giá. Tiểu Chu, hay cũng thi Bác sĩ như tôi, tương lai chúng ta sẽ làm chung bệnh viện, chắc chắn sẽ rất thú vị!"]
["Tôi không thích làm Bác sĩ cho lắm, nhưng tôi sẽ xem xét về ngành Sư phạm!'']
["Cậu phải định hướng từ sớm, năm nhất phổ thông, cũng không phải trẻ con nữa. Trả lời sớm giúp tôi, tôi thực sự rất vui nếu chúng ta chung trường Đại học, lại làm chung sau này đó!"]
["À, ừ...Tôi biết rồi!"]
*-*-*-*-*
Lã Hứa Lệ thu xếp gọn gàng cho Dương Dương đi học xong xuôi cũng chuẩn bị đồ của mình. Mỗi sáng Dương Dương sẽ được tài xế riêng đưa đi học, trưa sẽ được đón về nhà. Bữa trưa của cô bé đương nhiên có người giúp việc lo liệu ổn thỏa. Một ngày dài như vậy, chỉ đến tối mới được nhìn thấy bóng dáng mẹ Lệ Lệ mà thôi.
Dương Dương rất ngoan và hiểu chuyện, không bao giờ thắc mắc hay vòi vĩnh mẹ. Cô bé trái lại với sự tủi thân khi nhìn những đứa trẻ cùng trang lứa được ra về trong vòng tay ba mẹ, Dương Dương một mực mỗi lần chiêm ngưỡng cảnh đó lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doctor/2538154/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.