Ích kỷ
Chuyện tình cảm vốn dĩ thật khó nói.
Chạy trốn và kiếm tìm - mâu thuẫn kéo dài cùng với nhau.
Nếu có thể quên thì là tốt nhất, song, nó lại chẳng dễ dàng. Cũng mười phần dám cá chẳng thể đưa vào lãng quên.
Tình yêu là một món quà tuyệt vời.
Tình yêu cũng là nhung nhớ bị ghét bỏ nhất.
Chỉ cần thay đổi một chút, tình yêu có thể vui hay buồn, hạnh phúc hay khổ đau.
Một khái niệm mơ hồ, nhưng tất cả đều cảm nhận và cảm thấu...
Trịnh Khởi chớp chậm rãi mi mắt, quan sát vẻ mặt của đối phương. Một chút chán ghét, song, thiếu nữ họ Trịnh cũng miễn cưỡng mở lời trước vì dẫu sao bản thân là người chủ động đề nghị cuộc hẹn này.
"Cảm ơn vì đã đồng ý gặp mặt!"
Lã Hứa Lệ nhìn vết son môi còn mờ trên miệng tách café của mình, suy nghĩ gì đó rất lâu, sau mới gật nhẹ đầu: "Tôi cũng muốn gặp cô!"
Sau câu nói ấy, Trịnh Khởi rõ cả hai đều muốn nói về chuyện gì, đúng hơn là về ai. Hơi cười, cô gái trẻ không bao giờ muốn lãng phí thời gian, đặc biệt với người mình không ưa.
"Tôi hi vọng từ giờ chị sẽ không xuất hiện trước mặt bác sĩ nữa. Bác sĩ đã chịu đựng đủ rồi, việc chị đột ngột về nước như ngày hôm qua thực sự rất độc ác với chị ấy!"
Một vài cái tình cờ là quý giá.
Một vài thứ tình cờ khác lại chính là ác mộng.
Phải, va chạm ngày hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doctor/2538061/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.