Tôi cũng chỉ muốn mình có thể hạnh phúc...
Trịnh Khởi biết rõ cảm giác khi ở cạnh Tiểu Chu rất khác lạ, là vui đến mức chỉ muốn thành cái đuôi bám theo cô đi tới trăm nẻo đường gai góc quanh co. Trịnh Khởi cũng muốn sẽ là bờ vai cho Tiểu Chu dựa vào những khi mệt mỏi, hay là người sẽ ở nhà cùng với bữa tối chờ cô trở về. Cảm giác khi khát khao trở thành bạn gái của Tiểu Chu không giống với những gã bạn trai khác. Nàng với những người trước chẳng vạch ra tương lai, cứ yêu đương rồi chia tay không cần đếm xỉa đến tất thảy, mà, với Tiểu Chu, Trịnh Khởi lại mong đợi vào tương lai.
Những viễn cảnh thật đẹp luôn được nàng vẽ ra trong đầu khi nghĩ đến việc hai người sẽ sống chung một nhà, vậy mà niềm vui đó không trọn vẹn, người đó muốn rời đi.
Nàng chỉ muốn được hạnh phúc, như bất kể ai cũng muốn được hạnh phúc, vậy thôi...
"Tôi hận vì chị ấy cho tôi hy vọng!"
Trịnh Khởi cười khổ. Dù đã cố gắng đến nhường nào nhưng cảm giác đau đớn tâm can không thể nguôi được. Dù đã muốn hận đến tận lúc chết vẫn vì chữ yêu mà níu giữ lại lương tâm.
Trịnh Khởi mở điện thoại, là thực hiện một cuộc gọi nào đó, khi tiếng chuông bên kia ngắt, một người đàn ông thưa máy.
"Tôi sẽ huỷ hôn sự này, anh không cần thực hiện món quà cưới kia nữa!"
"K-Khoan đã, sao lại....-!"
Tít
Trịnh Khởi tắt nguồn điện thoại, thở dài một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doctor/2537929/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.