"Lạc Tuyết, mang tađến nhà La chưởng quỹ!" Vừa nghe lời của Hạng Quân Vãn, Lạc Tuyết đầutiên sửng sốt, sau đó thì hiểu rõ ý của nàng.
Hạng Quân Vãn lúcxuất giá, Hạng Trí Chung cho nàng của hồi môn là năm cửa tiệm. Bởi vìHạng Quân Vãn không am hiểu quản lý, Hạng Trị Chung để cho tâm phúc LaHúc giúp nàng trông nom năm cửa tiệm, hàng năm chỉ đem tổng số báo choHạng Quân Vãn, tiền lời cũng do La Húc thay nàng thu.
La Húc làngười Hạng Trị Chung để lại cho con gái, chắc là đáng tin cậy. Nghĩ đếnđây, Đường Thanh không có ý định về phủ tướng quân. Trở về cùng những nữ nhân ngu xuẩn kia đấu trí, không bằng trước hết hiểu rõ thế giới nàymột chút, nhanh chóng quen thuộc nơi này, quen thuộc thân phận của mình, mới có thể nắm giữ thật tốt vận mệnh khi xuyên qua của chính mình.
La Húc không nghĩ tới buổi tối mùa đông giá rét này, Hạng Quân Vãn sẽ đến tìm mình.
"La chưởng quỹ, về sau phải làm phiền ngươi rồi." Đường Thanh đơn giản đemnhững chuyện vừa xảy ra ở Yến vương phủ một chút. Sau khi nghe nói tiểuthư tự mình xin hưu thư, ánh mắt của La Húc mở to, vẻ mặt khó tin.
Lại nhìn, Hạng Quân Vãn tuy rằng gương mặt trắng bệch không chút máu, nhưng khúm núm trong mắt đã bị quét sạch hết, cũng không bởi vì bị vứt bỏ màkhóc sướt mướt, ngược lại trên mặt mỉm cười, tựa hồ một chút cũng khôngđể ý những thứ này. Tiểu thư này trong trí nhớ của La Húc có chút khônggiống, khiến cho trong lòng La Húc có chút giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-xau-phi/44071/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.