Edit: KangKang
Beta: Tuyết Ảnh Nhi
Loanh quanh một vòng, ngoại trừ hai vách tường nhìn như một cái quan tài kín mít, Hạng Quân Vãn nhìn thấy hai hàng chữ điêu khắc trên tường, một hàng viết, “Thương Nguyệt long mạch”, mặt khác là một hàng thể tự nhìn rất quen mắt, là đồng hương xuyên qua viết, “Đồng hương, ta phát hiện bảo tàng này trong lúc vô ý, mượn hoa hiến Phật, hy vọng ngươi ở chỗ này trôi qua vui vẻ. Mặt khác, giúp ta nói cho tên khốn kiếp kia, cô nãi nãi ta trở về! Không bao giờ trở lại nữa!”
Đối với đồng hương xuyên qua này, Hạng Quân Vãn rất là tò mò. Đến đây lâu như vậy, nàng cũng không phát hiện thế giới này xuất hiện đồ vật của kiếp trước, cũng không có xuất hiện kỳ nhân chuyện lạ, chẳng lẽ cô gái kia chỉ là mới tới, chưa trụ bao lâu lại nhớ tới thế giới cũ?
Vuốt lên đường vân trên súng lục, trong lòng Hạng Quân Vãn có loại thản nhiên đau thương. Nàng, vĩnh viễn cũng không trở về được, hết thảy của nàng đều bị mất ở trong tay Đường Thuần. Ở đây một hồi lâu, tâm tình của Hạng Quân Vãn mới bình tĩnh lại.
Nghe nói Hoàng đế khai quốc của Thương Nguyệt quốc sau khi đánh hạ giang sơn lại cùng Hoàng hậu quy ẩn, không biết tung tích. Lại nhìn đến hai chiếc quan tài trước mắt, Hạng Quân Vãn bỗng nhiên cảm thấy đây chính là mộ địa của Hoàng đế khai quốc cùng Hoàng hậu, bọn họ để lại nhiều tài phú như vậy, đại khái là hy vọng một ngày kia sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-xau-phi/2126556/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.