Chương trước
Chương sau
Edit: KangKang

Beta: Tuyết Ảnh Nhi

“Tùy ta xử trí sao?” Hạng Quân Vãn cười híp mắt nhìn Hắc Ưng, trong ánh mắt kia mang theo hàn ý, khiến cho Hắc Ưng nhịn không được rùng mình một cái. Vị Nam công tử này kiều diễm ướt át, nếu như mặc nữ trang, nhất định sẽ là một vị giai nhân.

Hạng Quân Vãn muốn chơi đùa, Phượng Cửu đương nhiên là hai tay tán thành. Mua vui cho giai nhân, là một trong những biện pháp ôm mỹ nhân về. “Tùy nàng……”

“Đem hắn lột sạch treo ở chợ phía đông Hướng Dương môn, ta muốn khiến cho toàn bộ mọi người trong kinh thành đến thưởng thức thân thể hắn ——”

Lời này vừa ra, Hắc Ưng hoàn toàn muốn chết. Phượng Cửu ở đâu tìm được cái tên cực phẩm như vậy trở về, thế nhưng dùng phương pháp như thế đến tra tấn hắn! “Giết ta đi! Thiếu chủ, giết chết ta!”

“Giết ngươi, chẳng phải là tiện nghi cho ngươi? Ngươi lần này tiếp tục khiêu khích điểm mấu chốt của ta, ngươi cho rằng ta không còn cách nào khác để trị ngươi sao?” Hạng Quân Vãn mở môi, đối với Hắc Ưng xuy một tiếng. Chỉ nghe một trận mùi hoa Sơn Chi thản nhiên, Hắc Ưng thẳng tắp té trên mặt đất, tuy rằng ánh mắt mở thật to, nhưng miệng lại không phát được ra thanh âm nào.

Hạng Quân Vãn lộ chiêu thức ấy, khiến cho Phượng Cửu đại khai nhãn giới. Nếu lúc trước Hạng Quân Vãn cũng dùng những thứ này, cái hôn kia hắn là không chiếm được.

“Phi Sương.” Phượng Cửu ra hiệu, Phi Sương xuất hiện ở trước mặt bọn họ, đem Hắc Ưng khiêng ở trên lưng. Vừa rồi hết thảy Phi Sương cũng nhìn thấy rõ ràng, hắn đồng tình nhìn Hắc Ưng. Người đừng thấy Hạng Quân Vãn ngọt ngào ân cần, lại xem nhẹ tà khí ngẫu nhiên hiện lên trong mắt nàng chứ……

Hắc Ưng xuất hiện, tựa như một cái bọt nước, thoáng chốc đã bị Hạng Quân Vãn ném qua phía sau. Bất quá trải nghiệm lần này đối với Hắc Ưng mà nói, lại là sỉ nhục lớn nhất từ trước tới nay.

Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, sáng sớm mọi người liền thấy được một nam nhân bị treo dưới Hướng Dương môn. Chờ đến lúc mặt trời lên, chuyện Hắc Ưng đã truyền khắp kinh thành. Hướng Dương môn bình thường vốn nào nhiệt lại bởi vì Hắc Ưng xuất hiện mà trở nên chật chội không chịu nổi.

Các nam nhân hưng trí bừng bừng nhìn Hắc Ưng, so sánh dáng người mình và hắn, nhóm tẩu tử đã kết hôn thoải mái ngắm thân thể hắn, một bên nhỏ giọng nghị luận, ngẫu nhiên còn truyền đến một trận tiếng cười. Chỉ có nhóm đại cô nương tránh ở sau đám người, mang theo tâm tình ngượng ngùng cùng tò mò, vụng trộm khẽ liếc mắt một cái, sau đó lại vùi đầu xuống.

“Ta là gian phu.” Có người lớn tiếng đem những chữ được viết bằng mực đen trên lưng Hắc Ưng đọc lên, dẫn tới người bên ngoài cười vang.

“Thì ra là gian phu! Không biết dâm phụ là ai?”

“Ha ha, đúng vậy, bắt kẻ thông dâm phải bắt cả đôi, bắt một người làm gì chứ?”

“Chậc chậc, chỗ kia cũng không lớn, thế nào có người nguyện ý cùng hắn thông dâm a ——”

Đủ loại thanh âm của rơi vào trong lổ tai Hắc Ưng, hắn hận không thể cắn lưỡi tự sát, nhưng mà dược hiệu của Hạng Quân Vãn còn chưa có mất, hắn vẫn duy trì tư thế thẳng tắp như ngày hôm qua, những bộ phận trên người cũng đều như bị đông lạnh, không thể hoạt động.

Nam công tử chết tiệt! Hắc Ưng tức đỏ mắt. Nếu nói là trước đây giết Hạng Quân Vãn là do Vân Tranh tạo áp lực, hiện tại hắn là thiệt tình muốn giết Hạng Quân Vãn. khiến hắn mất mặt đến tình trạng như thế, hắn nhất định phải giết chết Nam công tử báo thù!

Chờ Vân Tranh biết được Hắc Ưng gặp chuyện, đã là giữa trưa.

“Quận chúa, phải làm sao?” A Nô chỉ là nhìn thoáng qua Hắc Ưng bị treo ngược, mặt liền xấu hổ đến đỏ bừng, vội vàng gục đầu xuống, nhìn Vân Tranh.

“Tìm người đem hắn khiêng xuống!”

Vân Tranh tức giận đến nghiến răng ngứa lợi, không phải sai Hắc Ưng đi giết Nam công tử sao? Tại sao hắn lại biến thành bộ dáng như vậy?

Sát thủ Vân Tranh mang đến đều bị Phượng Cửu giết sạch sẽ, bên người chỉ để lại A Nô cùng Hắc Ưng, hiện tại Hắc Ưng bị treo tại Hướng Dương môn, A Nô là nữ nhi tự nhiên là không thể tiến đến cứu giúp, đành phải bỏ tiền tìm vài người vây xem bên cạnh đến cứu Hắc Ưng.

“Mau nhìn mau nhìn, nhân tình của hắn tới cứu hắn!” Trong đám người, một người nam nhân hô to một tiếng, sau đó, trăm ngàn con mắt đều quét về phía Vân Tranh cùng A Nô. Có người mắt sắc, nhận ra Vân Tranh, lập tức kêu la lên, “Đây không phải là Vân Tranh quận chúa sao? Thì ra nam nhân này là dã nam nhân của nàng!”

Nhất thạch kích khởi ngàn tầng lãng*, những lời này không thể nghi ngờ khiến cho ấn tượng của dân chúng kinh thành đối với Vân Tranh quận chúa thay đổi rất nhiều.

* Nhất thạch kích khởi ngàn tầng lãng: một hòn đá ném xuống tạo ra nhiều lớp sóng.

“Ai, ai nói! Đứng ra đây cho bản quận chúa!” Vân Tranh lần đầu tiên trải qua chuyện như vậy, bình thường quen thói ương ngạnh, hôm nay bị người đùa cợt như vậy, làm sao nuốt trôi khẩu khí này! “Ai nói!”

Không có người trả lời lời, biểu hiện của Vân Tranh, đã cho mọi người đối với nàng sinh ra hiểu lầm lớn hơn nữa, tất cả mọi người nhỏ giọng nghị luận, biểu hiện của bọn họ, không thể nghi ngờ càng khiến cho Vân Tranh quận chúa lại phát điên.

“Tiểu thư, một chiêu này của người thực diệu!” Cách đó không xa trong đám người, Lạc Tuyết đối với Hạng Quân Vãn vươn ngón tay cái. Nữ nhân kia còn muốn giết tiểu thư nhà mình, cũng không nghĩ kĩ chính mình có bao nhiêu phân lượng! “Bất quá người như thế, lại khiến cho đối phương hận chết. Tiểu thư, ta sợ bọn họ biết được lại đối với người bất lợi.”

“Lạc Tuyết, lấy năng lực hiện tại của ngươi, còn bảo hộ không được ta sao?”

Hạng Quân Vãn tháo xuống cái khăn che mặt, xoay người rời đi, Lạc Tuyết nhanh chóng đi theo phía sau.”Ta đương nhiên có thể bảo hộ tiểu thư! Ta sẽ không để cho bất luận kẻ nào thương tổn tới người!”

“Còn không phải như vậy sao.”

Sau khi cùng Phượng Cửu giao thủ, Hạng Quân Vãn nhận thức đầy đủ được định nghĩa cao thủ của thế giới này. Dụng độc, Phượng Cửu không phải đối thủ của nàng, nhưng mà thật sự so bản lĩnh, nàng còn kém xa lắm. Thân thể này không có nội lực, khiến cho Hạng Quân Vãn ở thời điểm đối địch rất chịu thiệt, mười bảy tuổi mới bắt đầu tập võ, thật là có chút chậm, đặc biệt là ở thế giới cao thủ nội lực hội hợp……

“Đúng rồi, tiểu thư, Liệt Diễm đã bước đầu thành hình, Kinh Hồn đã tham gia giải đấu võ lâm năm nay, đến lúc đó thừa lúc đoạt giải nhất, Liệt Diễm sẽ chính thức xuất hiện ở trước mắt mọi người.”

“Không tệ! Đem mười vạn hoàng kim của Công Tôn Trường Khanh cho Kinh Hồn đi! Đừng tiếc tiền, thế giới này, không có tiền nửa bước khó đi.” Kinh Hồn biểu hiện tốt ngoài dự kiến, khiến cho Hạng Quân Vãn rất vui mừng. Hắn cùng Lạc Tuyết đều là thiên tài tập võ, có bọn họ ở bên, Hạng Quân Vãn cũng không sợ có cái gì bất trắc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.