Biết co biết dãn, Bách Lý Giao quả nhiên không giống người thường, nhận thức của Hạng Quân Vãn đối với người trước mắt này càng sâu thêm một bậc, phòng bị cũng nhiềuhơn một tầng.
"Nếu Bách Lý công tử đã tự kiểm tra cũng xác địnhđược kết quả, ngày sau nếu hoàng thượng có hỏi đến, còn phải phiền ngươi ăn ngay nói thật trước mặt hoàng thượng, Đường mỗ cảm kích vô cùng!"
Hạng Quân Vãn không dùng quận vương để xưng hô với Bách Lý Giao. Vừa rồi hắn tự xưng bản công tử rồi hành sự không theo lẽ thường, đương nhiên cũngkhông quan tâm những chi tiết này.
Đối với xưng hô của Hạng QuânVãn, Bách Lý Giao rất vừa lòng, cười ha hả, mặt mày hớn hở, lộ ra hàmrăng trắng như trân châu, "Thì ra Di Hồng công tử họ Đường, không biếtxưng hô thế nào?"
"Đường Thanh, Thanh của thanh minh thì tiết vũ phân phân".
"Thanh minh thì tiết vũ phân phân? Có vẻ như là một bài thơ?"
Bách Lý Giao thông minh như thế, khiến phòng bị trong lòng Hạng Quân Vãngiãn ra. Hy vọng này sau bọn họ sẽ không trở thành kẻ địch, nếu không,có một kẻ địch vừa thông minh mà bối cảnh lại lớn mạnh thế, để đối phó e là phải tốn nhiều công sức.
"Thanh minh thì tiết vũ phân phân
Lộ thượng hành nhân dục đoạn hồn
Tá vấn tửu gia hà xử hữu
Mục đồng diêu chỉ hạnh hoa thôn.
Giọng nói của Hạng Quân Vãn trong trẻo nhưng lạnh lùng, trầm thấp mang theothanh lệ, đứng gần nàng, Bách Lý Giao tựa hồ ngửi được mùi huân hươngđặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-xau-phi/2126512/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.