Trong khách sãnh, Phượng Lan Dạ tự rót cho mình một lytrà để uống, nàng không ngăn cảnHoa Ngạc khóc, cũng không khuyênlơn.
Nàngbiết trong lòng Hoa Ngạc có bóng ma, mặc dù cho tới bây giờ khi ở trước mặtnàng vẫn biểu hiện bình thường, nhưng một côbé tử tế gặp loại chuyện này, sao có thể xem như không có chuyện gì xảy rađược? Cho nên lúc này Hoa Ngạc khóc cũng xem là một loại phát tiết.
HoaNgạc khóc được một lát, quả nhiên đã khá hơn, nàng lau nước mắt nhìn chủ tửđang ngồi ở bên trong phòng khách uống trà, thanh âm khàn khàn mở miệng.
"Côngchúa, mới vừa rồi hù chết nô tỳ, nếu như công chúa xảy ra chuyện gì, người nóixem nô tỳ phải làm sao bây giờ?"
PhượngLan Dạ nhìn thấy nàng đã có thể khống chế tâm tình của bản thân tốt hơn, mới đểchén trà xuống, nhếch môi nở nụ cười nhàn nhạt.
"Takhông có việc gì ."
Nóixong nàng đứng lên hướng vào bên trong phòng đi tới, còn bỏ lại một câu:"Dùng đồ ăn sáng một chút đi, đừng để cho bất luận kẻ nào quấy rầy ta."
"Ừ,nô tỳ biết rồi."
HoaNgạc từ trên mặt đất bò dậy, nàng biết công chúa muốn trở về phòng luyện côngrồi, thời gian gần đây, nàng thường xuyên thừa lúc không ai ở đâymà luyện công.
Kể từkhi công chúa đụng đầu vào cột đến nay, có rất nhiều hànhđộng và sự biến hoá kỳ lạ lộ ra, nhưng là may là có công chúa ở đây, công chúasẽ bảo vệ nàng, nếu như chuyện buổi tối hôm qua phát sinh một lần nữa, nàngthật không có biện pháp để sống, may là tránh được một kiếp, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-vuong-phi/173611/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.