Nguyệt Cẩn nhận mệnh lệnh của Nam Cung Diệp đi làmviệc, Nam Cung Diệp quay đầu hướng nội viện đi tới, lúc đi vào cửa không nhịnđược lại quay đầu nhẹ lẩm bẩm, đó là người phương nào? Sau đó đi vào.
Mà ở trong chiếc xe ngựa đã đi xa, Vũ Tiễnvươn tay để màn xe trong tay Phượng Lan Dạ xuống, chậm rãi mở miệng: “Rất nhanhsẽ gặp lại hắn thôi.”
Phượng Lan Dạ tựa đầu trên vai Tư Mã Vũ Tiễn, nhìn hắnphong thần tuấn lãng như vậy, cô tịch tuyệt vọng như vậy, cũng đau đớn như vậy,hắn còn nhớ rõ chuyện của sinh hồn đăng, hắn còn đang thương tiếc những ngàyhai người bọn họ từng trải qua, đôi lông mày hẹp dài lại làm cho người ta cảm thấycái lạnh tê tái của mùa đông, đôi mắt sâu tựa như một cái đầm khô nước, dungnhan tuyệt thế gầy gò tuy không làm giảm mị lực của hắn nhưng lại cho nàngbiết, hắn không hạnh phúc, hắn rất đau đớn, mà nàng đã nhìn thấy hắn như vậy,cũng rất đau lòng.
Diệp, ta đã trở lại, chúng ta rất nhanh sẽ gặp mặt,không biết ngươi có còn nhận ra ta hay không, có tiếp nhận ta đã thay đổi nhưvầy được hay không, nghĩ đến đây nàng bỗng có chút đau lòng, một người chưatừng sợ hãi bất kì chuyện gì như nàng lại đối với chuyện này mà bất an.
Tề Vương Phủ.
Bên trong thư phòng được thắp sáng bởi một ngọn đèndầu, ánh đèn lung linh chiếu sáng một người đang nằm trên giường êm, khuôn mặttựa như có điều suy nghĩ, thiếu đi vẻ lạnh lùng hằng ngày, cả người ung dungtựa như môt đóa hoa, trơn bóng nhu hòa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-vuong-phi/1622960/quyen-3-chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.