Chương trước
Chương sau
Tô phủ, Thược Dược Hiên.
Phượng Lan Dạ kiểm tracho Đinh Đương một lần, xác định nàng không bị thương nặng, nên cho nàng uốngmột chút thuốc, rồi chậm rãi nói "Bây giờ có thể đi rồi, sáng mai tú bà sẽđem văn tự bán mình đưa tới đây, ta sẽ giúp ngươi xé."
Đinh Đương, lớn lên ngườicũng như tên, vừa khả ái vừa cơ trí, một đôi mắt long lanh, nhìn từ bên trongcho đến bên ngoài đều toát ra sự thông minh, vừa nghe Phượng Lan Dạ nói thế,nàng đã sớm quỳ xuống dập đầu: "Xin tiểu thư thu nhận Hạ Đinh Đương, Đinh Đươngcam nguyện làm một tỳ nữ của tiểu thư, để báo đáp tiểu thư ân cứumạng." Nàng thật lòng thật dạ muốn ở cùng tiểu thư, lúc trước tiểu thư ởtrên đường lớn ra tay thật lợi hại, làm cho nàng hâm mộ từ đáy lòng, cho nênlàm nô tỳ của tiểu thư Thanh Nhã là phúc phần của nàng.
Phượng Lan Dạ nhướng minhìn về phía Đinh Đương, nha đầu này nhìn qua cũng là người hữu dụng, trước kiacó Thanh Đại cùng Lam Đại, hiện tại bên người nàng không có nha đầu khả dụnggì, Tiểu Hoàn chỉ là một loại tiểunha đầu, không lên được đại sảnh.
Bất quá Đinh Đương cónăng lực gì để nàng giữ nàng ta lại, nàng cũng không giữ một người vô dụng, vìbên cạnh đã có nhiều.
" Ta chưa bao giờgiữ người vô dụng, ngươi có năng lực gì để cho ta giữ ngươi."
Đinh Đương vừa nghe lờinói của Phượng Lan Dạ..., cũngngây ngẩn cả người, nàng thật sự muốn ở bên người tiểu thư Thanh Nhã , đi theochủ tử như vậy, sống cũng rất vui vẻ, không đến nổi giống như đi theo loại tiểuthư khác phải khúm núm nịnh hót, nghĩ tới đây Đinh Đương nghiêm nghị xoaymình.
" Tiểu thư, ĐinhĐương biết võ công, mặc dù không phải là giỏi nhất nhưng vẫn có thể tự vệ, tàinấu nướng của Đinh Đương cũng rất tốt, thêu thùa cũng khá, hơn nữa mọi việctuyệt đối sẽ vì chủ tử mà suy nghĩ trước tiên."
Câu nói sau cùng của ĐinhĐương đã hấp dẫn sự chú ý của Phượng Lan Dạ, trước tiên sẽ vì chủ tử mà suynghĩ, lời này có ý tứ, nàng cười hỏi Đinh Đương: "Vậy ngươi nói một chúthiện tại ta nghĩ cái gì?"
Phượng Lan Dạ đi đến ghếngồi xuống, Vụ Tiễn cũng đi tới, ngồi ở bên cạnh nàng, trong phòng có hai batiểu nha đầu khác, với khuôn mặt thú vị nhìn Đinh Đương, họ cảm thấy nha đầunày rất có ý tứ, nàng có thể đoán ra Nhị tiểu thư nghĩ cái gì sao? Không thểnào đâu, Nhị tiểu thư có khuôn mặt cười, nhìn qua vừa mỹ lệ đáng yêu, nhưng nếulà nói ý nghĩ của nàng, thì ai mà đoán được a.
Trong phòng mọi ngườinhìn Đinh Đương, chỉ thấy nàng cười nói tự nhiên sau đó tiêu sái đến trước mặtPhượng Lan Dạ.
" Tiểu thư đang suynghĩ, nếu như ta đoán ra suy nghĩ của tiểu thư, thì sẽ giữ ta lại."
Bên trong gian phòng, mấytiểu nha đầu hai mặt nhìn nhau,đây là ý gì? Các nàng không hiểu lắm.
Phượng Lan Dạ đã gật đầu:"Quả nhiên có mấy phần thông minh, tốt, sau này ngươi cứ làm thiếp thânnha đầu của ta."
" Tạ tiểu thư thunhận, Đinh Đương nhất định tận tâm tận lực phụng dưỡng tiểu thư."
" ừ."
Phượng Lan Dạ gật đầu,một bên Vụ Tiễn nhàn nhạt mở miệng: "Chúc mừngmuội muội có một nha hoàn thông minh."
Lan Dạ cũng không nói gì,Đinh Đương đi tới, hướng về phía Vụ Tiễn thi lễ, kính cẩn mở miệng: "ĐinhĐương tạ ơn Đại tiểu thư khích lệ ."
" Có ý tứ, có ýtứ."
Ngay cả Vụ Tiễn cũng nhịnkhông được mà gật đầu, nha đầu này quả thật có mấy phần nhạy bén, Lan Dạ cũngthấy được là một nha đầu tốt.
Trong phòng đang nóichuyện, phía ngoài vang lên thanh âm la hét ầm ĩ, hai ba tiểu nha đầu đã sớmchạy vội ra ngoài sau đó rất nhanh có người đi vào bẩm báo: "Đại tiểu thư,Nhị tiểu thư, quản gia báo lại, dượng cùng cô cô Triệu phủ dẫn người tới gâychuyện, quản gia đã đi mời lão gia, hiện tại tới đây bẩm báo hai vị tiểu thư."
" ừ " PhượngLan Dạ cùng Tư Mã Vụ Tiễn đứng lên, hai tỷ muội nhìn nhau cười rồi đi ra ngoài,Đinh Đương theo sát phía sau, một đường ra khỏi hành lang của Thược Dược Hiên,hướng chính sảnh phía trước Tô phủ mà đi, rất xa liền nghe được có tiếng khócthét giống như cha mẹ chết, còn có tiếng hô tức giận.
Phượng Lan Dạ cùng Tư MãVụ Tiễn đi tới, phía ngoài chính sảnh quản gia đang qua lại dạo bước, vừa nhìnthấy hai tiểu thư tới đây, liền nhanh chóng thi lễ, còn chặn lại đường đi đếncủa tiểu thư.
" Đại tiểu thư, Nhịtiểu thư, chờ lão gia trở lại xử lý đi, hiện tại tiểu thư mà vào, chỉ sợ sẽ khóchịu thêm thôi."
Vừa rồi quản gia mới biếtđược Nhị tiểu thư đã phế đi biểu thiếu gia, đầu không khỏi có chút lớn, Triệugia có một thói quen chính là cậy mạnh không nói đạo lý , ngay cả lão gia cùngphu nhân đều khinh thường cùng bọn họ lui tới, xưa nay xa cách, chuyện của biểuthiếu gia ở bên ngoài, lão gia đã không ít lần cảnh cáo bọn họ, đáng tiếc lạikhông có người để ý tới, không ngờ ngày hôm nay bị Nhị tiểu thư phế ngay lậptức, quản gia mặc dù từ trong lòng vỗ tay hoan nghênh, nhưng Triệu gia cùng Tôgia là bà con, hiện tại đã náo tới cửa rồi, chuyện này sợ rằng không có cáchnào bàn giao rõ.
Sắc mặt Phượng Lan Dạnhàn nhạt, không nóng không vội mở miệng: "Chẳng lẽ bọn họ còn có thể ănta sao, chưa biết là ai ăn ai đó? Còn gào khóc thảm thiết như thế nữa, đem bọnhọ đánh cho tàn phế rồi ném ra cửa."
Thanh âm rõ ràng là trongtrẻo như nước ..., nhưng lời nói lại thích giết chóc, thái độ không thể có nửađiểm đùa, ngay cả trong lời lẻ cũng có sát cơ nặng nề như vậy..., từ trongmiệng của nàng nói ra, chẳng những mặt không đổi sắc, còn nhẹ nhàng giống nhưđang thảo luận thời tiết, quản gia không khỏi thầm than, xem ra năng lực Nhịtiểu thư không vừa, nên nhường đường.
" Tiểu thư cẩn thậnchút: , "
Phượng Lan Dạ cùng VụTiễn đi vào chính sảnh Tô phủ, chỉ thấy bên trong phòng khách, một người trungniên nam tử mập mạp cùng một nữ nhân phục trang đẹp đẽ đang giận dữ, nữ tử vừakhóc vừa lau nước mắt, trên mặt bôi thậtdầy phấn trang điểm bị nước nhoè nhoẹt đủ mọi màu sắc giống như một cái khănnhiều màu, thật là dọa người, nam nhân kia thì vỗ bàn gào kêu lên, một tên mậptrên tay đeo hai nhẫn bảo thạch, quả nhiên là sắc mặt của nhà giàu mới nổi a.
Hai người vừa nhìn thấyPhượng Lan Dạ tựa như thấy cừu nhân liền lao đến, Vụ Tiễn tiến nhanh tới trướcmột bước, trong tay trường kiếm vừa nhấc, ánhsáng lạnh bắn ra, hai người kia ngừng tiến lên, không dám lộn xộn nữa, nhìnchằm chằm Phượng Lan Dạ cùng Tư Mã Vụ Tiễn.
Dượng của Tô gia và mẹcủa Triệu Hữu Tài run rẩy chỉ ngón tay vào Phượng Lan Dạ la mắng.
" Tô Thanh Nhã,ngươi là tiểu tiện nhân, tại sao lại đá phế đi biểu ca của ngươi, Triệu giachúng ta cùng ngươi có cừu oán sao? Ngày hôm nay ngươi không cho chúng ta câutrả lời thỏa đáng, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các ngươi, Tô Diễn, tênkhốn kiếp này, vẫn chưa trở lại, ta liền chết ở Tô gia các ngươi."
Hai người vừa nói xongliền đặt mông ngồi trên mặt đất, gào thét khóc lớn, càng xấu xí không thể gặpngười.
Phượng Lan Dạ cùng VụTiễn mặt không chút thay đổi tiêu sái đi qua một bên, Đinh Đương theo hầu đứngở phía sau vừa lạnh lùng trợn mắt nhìn hai người kia một cái, thật là có connhư thế nào thì tất có mẹ như thế đó, bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trongthối rữa, họ không có dính nhục Tô gia đã may rồi, có thân thích như vậy thật sựlà chuyện mất mặt.
Triệu lão gia cùng Triệuphu nhân mặc dù đau lòng nhi tử, bất quá nhất thời cũng không dám làm gì haingười Phượng Lan Dạ cùng Tư Mã Vụ Tiễn, chỉ ở trong đại sảnh Tô phủ náo loạn.
Lúc này Tô Diễn cuối cùngcũng trở lại, dọc theo đường đi hắn đã nghe hạ nhân bẩm báo, biết đây là chuyệndo nhị tiểu thư gây ra, nói thật ra, đứa con trai này của tỷ tỷ đúng là mấtdạy, rất khốn kiếp, trêu chọc không biết bao nhiêu dân nữ, người ta giận màkhông dám nói gì, nhưng hết lần này tới lần khác bọn họ là thân thích với nhàmình, tính tình tỷ tỷ kia như thế nào, Tô Diễn sao lại không biết, chỉ nghĩ đếnliền nhức đầu rồi.
Tô Diễn vừa đi vào, thìcô cô đang nằm trên mặt đất khóc rống liền bốn chân tám cẳng bò dậy, nhắm trênngười Tô Diễn bổ nhào tới, vừa khóc vừa rống: "Tô Diễn, thằng nhóc ngươi,ta giúp đỡ ngươi đi học, ngươi bây giờ đã có tiền đồ rồi phải không? Lại đểnữ nhi đánh phế đi con ta, ngày hôm nay ta không sống nữa, ngươi không giaongười cho ta, ta liền đem một mạng đền một mạng ."
Tô Diễn có nỗi khổ, từtrước tới nay tỷ tỷ của hắn mỗi khi gặp mặt liền nhắc tới chuyện trước kia chohắn hai lượng bạc, mặc dù cứu nguy ngay lúc đó, nhưng mà hắn trả khôngbiết bao nhiêu lần rồi, hiện tại nàng vẫn nói thế, Tô Diễn vươn ra hai tay cầmlấy tay lão tỷ tỷ, trầm giọng mở miệng: “Có lời gì từ từ nói, bộ dạng này cònthể thống gì."
Phượng Lan Dạ vốn đangxem náo nhiệt, nhưng vừa nhìn thấy nữ nhân này dám làm ầm ĩ phụ thân, liềnkhông vui, lập tức gọi Đinh Đương ở phía sau nói.
" Đinh Đương, ngươikhông phải nói ngươi biết võ công sao? Ta muốn xem một chút."
Đinh Đương là nha đầuthông minh, cũng không cần tiểu thư phân phó thêm nữa, trực tiếp đi tới chổTriệu phu nhân, giơ lên một cước đá xuống, đem Triệu phu nhân giống như bạchtuột đá văng xa khỏi lão gia, sau đó xông qua dùng đầu gối đè Triệu phu nhân,tiếp đến là liên bạt tai đánh ra.
Trong đại sảnh, Tô Diễnngây dại, mà Triệu lão gia cũng ngây người, gia đinh Triệu phủ mang đến lại càngkhông có nửa điểm phản ứng, cho đến khi tiếngcầu xin tha thứ của Triệu phu nhân vang lên: "Ta không dám, ta khôngdám."
Gương mặt bị đánh sưngnhư đầu heo, Tô Diễn một hồi bừng tỉnh lại, vội vàng quát bảo ngưng lại:"Dừng tay."
Đinh Đương mới dừng lạiphủi phủ tay đi trở về bên người Phượng Lan Dạ, Phượng Lan Dạ vừa ý gật đầu:"Đinh Đương, không tệ, lát nữa tiểu thư sẽ có phần thưởng."
Phượng Lan Dạ nói xong,nhìn về Triệu phu nhân đang ngồi phịch ở trên mặt đất, trầm giọng mở miệng:"An phận một chút cho ta, để nói chuyện, nếu không ngày hôm nay đánh chotàn phế rồi đuổi ra ngoài."
Đám người Triệu gia trợntròn mắt, chẳng những chưa báo thù cho nhi tử , còn phải bị đánh tàn phế, nhađầu này lòng dạ quá độc ác, hơn nữa tuyệt đối là một chủ tử nói được là làmđược.
Nhất thời bên trong phòngkhách không có thanh âm, Tô Diễn thấy cuối cùng đã an tĩnh một chút, nên nhìnvề tỷ tỷ, tỷ phu ở một bên.
" Ngươi xem chuyệnnày tuy nói là Nhã Nhi làm ra, nhưng Hữu Tài không có làm chuyện có lỗi sao? Màngươi thì hỡ một chút liền chửi mắng người khác rất khó nghe, ngay cả Bổn quancũng bị mắng."
Triệu phu nhân vừa nghevừa khóc, há mồm muốn mắng, nhưng Phượng Lan Dạ ngồi ở trên ghế đối diện hừlạnh một tiếng, giống như một con cọp muốn phát uy, Triệu phu nhân kia lậpngừng lên tiếng, cái rắm cũng không dám phóng, ủy khuất mởmiệng.
" Hữu Tại hiện tạibị phế đi, Triệu gia chúng ta phải làm sao bây giờ?"
" Tìm người chữa trịa, ngươi đến nơi này của chúng ta náo có ích lợi gì?"
" Tìm đại phu xemrồi, đại phu nói chỉ sợ đã phế đi." Bằng không bọn họ sao lại ở nơi nàylàm hung làm dữ như vậy chứ? Cũng bởi vì nhi tử phế đi, bọn họ có thể khôngnáo loạn sao?
" Nghe nói Triệu giacó hậu rồi, hắn bây giờ hữu dụng hay vô dụng cũng đâu có sao, các ngươi náoloạn cái gì, hãy trở về đi thôi, không muốn sống thì cứ ở chỗ này."
Phượng Lan Dạ đứng lên,phất phất tay, Triệu lão gia giương mắt nhìn, cứ như muốn đánh nhau với bọn họ,bất quá vừa nhìn thấy Phượng Lan Dạ ánh mắt giết chóc, lập tức biết điều ngậmmiệng lại, tiểu nha đầu này sợ rằng không đơn giản, làm sao bỗng nhiên lại trởnên lợi hại như vậy rồi, Triệu lão gia nghĩ mãi cũng không ra, bất quá Triệuphu nhân ở trên mặt đất đã lật đật bò dậy, trong lòng hận đến nghiến răngnghiến lợi nhưng cũng không dám làm ầm ĩ nữa.
Phượng Lan Dạ phân phóĐinh Đương: "Đem Triệu lão gia cùng Triệu phu nhân đưa ra ngoài, còn cósau này không có người Tô phủ đồng ý,nếu còn dám đi vào, toàn bộ đánh cho tàn phế, một tên cũng không để lại."
" Ngươi?"
Triệu lão gia cùng Triệuphu nhân giận mà không dám nói gì, đưa mắt nhìn về Tô Diễn: "Ngươi xemchuyện này?"
" Đi về trước đi, tasẽ cho người đi qua giúp Hữu Tài một chút ."
Tô Diễn nói như thế,Triệu lão gia cùng Triệu phu nhân liền biết Tô phủ có một thần y, nói khôngchừng có thể giúp nhi tử chữa trị, chỉ mong có thể trị hết, nên cuối cùng haingười họ đành kéo thân thể bị thương rời đi, đợi đến khi phòng khách an tĩnhlại, Tô Diễn nhìn Phượng Lan Dạ, đáy lòng nhịn không được hiện lên một trận tựhào, tuy nói Nhã Nhi làm có chút quá đáng, nhưng nàng đã biểu hiện như một nữtrung hào kiệt, nếu như nàng là nam nhi giờ phút này e đã là một danh môn hỗtướng, Tô Diễn nghĩ thế vốn còn muốn nói với nữ nhi hai câu, nhưng cuối cùngđành nở nụ cười, thương yêu trợnmắt nhìn Phượng Lan Dạ cùng Vụ Tiễn một cái
" Hai người kẻ quậyphá các ngươi đúng là không làm người ta bớt lo."
Nói xong liền đi rangoài, phía sau Phượng Lan Dạ cùng Tư Mã Vụ Tiễn le lưỡi, hướng về phía Tô Diễnngọt ngào mở miệng. .
" Phụ thân, lần sauchúng ta không dám nữa."
" Người nào dám tintưởng đây?" thanh âm Tô Diễn vang lên người đã đi ra ngoài, nói rõ ràngkhông tin này hai nha đầu này, Phượng Lan Dạ quay đầu nhìn về Tư Mã Vụ Tiễn:"Ta đoán phụ thân đi tìm Bách Lí Hạo rồi?"
" Khẳng định."
Vụ Tiễn gật đầu, khôngcần nghĩ cũng biết, phụ thân mặc dù chính trực, nhưng đối với thân tình thìluôn quan tâm, cho nên mới để cho Triệu gia càng ngày càng làm xằng làm bậy,bất quá Bách Lí Hạo nếu dám chữa bệnh cho tên khốn kia, hắn cũng đừng nghĩ sốngở Tiêu thành nữa, nàng lập tức đem hắn đuổi về Bắc cảnh.
Ở chính sảnh hai tỷ muộimỗi người cùng một ý nghĩ, đến thời điểm buổi tối, biết Bách Lí Hạo quả nhiênchưa trị liệu cho Triệu Hữu Tài
Bách Lí Hạo cũng khôngphải là loại đại phu không có nguyên tắc, ngược lại hắn rấtcó cá tính, người bình thường muốn cho hắn xuất thủ cũng đã không dễ dàng,chẳng qua Phượng Lan Dạ nghỉ không ra, Bách Lí Hạo vì sao vẫn ở lại Tô phủ, ởcũng hai ba tháng rồi, trước kia là vì chữa trị dung nhan của nàng, hiện tại làvì cái gì, bất quá giữ lại hắn cũng có lợi .
Sau bữa cơm chiều, PhượngLan Dạ cùng Vụ Tiễn ở hậu hoa viên Tô phủ đi tản bộ, khí trời càng ngày cànglạnh, gió đêm lại càng thấu xương, nhưng mà Tiêu thành ở vị trí Tây Nam, nhiệtđộ so với nơi khác cao hơn một chút, cho nên còn không cảm thấy đặc biệt lạnh,Phượng Lan Dạ không khỏi nghĩ đến kinh thành, chỉ sợ lúc này đã rất rét lạnhrồi, nếu nàng còn ở bên người Diệp, hắn nhất định sẽ dùng bàn tay to ôm lấynàng, không nỡ để cho nàng bị một chút lạnh nào, nhưng mà ở Tiêu thành, lạikhông có người như vậy bao dung nàng, có lẽ là nàng không muốn làm cho người tabao dung.
" Mới nháy mắt mộtnăm đã muốn qua."
Vụ Tiễn cảm khái, cácnàng ở Tiêu thành cũng được mấy tháng rồi, nghĩ đến chuyện Lan Dạ phải nhanhmột chút Hồi kinh, đáy lòng nàng có chút bất an, Nam Cung Quân thật nguyện ý vìnàng mà đuổi đi những nữ nhân trong phủ kiasao? Nhớ lại lúc trước hắn đã nói, chờ hết thảy kết thúc, hắn và nàng sẽ cùngnhau lưu lạc giang hồ, một đời nhất thế cử án tề mi, không có người khác, chỉcó hắn chiếu cố nàng, đem tất cả thiệt thòi trước kia bồi thường cho nàng.
Phượng Lan Dạ đi ở bêncạnh rõ ràng cảm nhận được trong lòng Vụ Tiễn đang trầm trọng, cũng biết nàngđang suy nghĩ điều gì? Không khỏi thở dài, từ xưa tình yêu luôn luôn đã thươngngười a.
" Ngươi có tâmsự."
" Có sao?" VụTiễn phản bác, chẳng qua Phượng Lan Dạ cũng không phải là hỏi thăm, mà là khẳngđịnh.
Tỷ muội hai người ở tronghoa viên vừa đi vừa nói, bỗng nhiên chạm mặt một người đi tới, ung dung tuyểntú, một thân cẩm bào màu đen, tóc đen trên đầu dùng ngọc trâm buộc lên, ônnhuận ưu nhã, hắn tiêu sái đến gần, làm cho người ta cảm giác được có một chútấm áp, thật giống như chỉ cần hắn tới gần, liền có thể mang đến cho người kháchơi thở ấm áp, Vụ Tiễn nhìn về Bách Lí Hạo ở đối diện, dễ dàng nhìn thấy sủngnịch trong mắt của hắ, tia sáng kia là đối với Lan Dạ, trong lòng không khỏithở dài lần nữa, quả thật chữ tình đả thương người a.
Bách Lí Hạo chỉ sợ sẽgánh lấy mối tình đơn phương vô ích, nàng biết tim của Lan Dạ chỉ có Tề vươngNam Cung Diệp, cá tính của nàng ấy chỉ nhận định một người, cuộc đời này sẽkhông chấp nhận người khác, huống chi người nọ cũng rất yêu nàng ấy, cho nênngười khác đối với nàng có nhiều thâm tình hơn nữa, cũng chỉ là công dã tràng.
Phượng Lan Dạ rất trìnộn, khi thấy Bách Lí Hạo, thì nàng chỉ xem hắn là bằng hữu, nên nhướng màycười chào hỏi.
" Thật là trùng hợpa, Bách Lí Hạo, ngươi cũng tới tản bộ."
Bách Lí Hạo gật đầu, đitới nhìn nàng, đáy mắt chợt lóe lên hào quang, rồi quay người lại đi ở bên cạnhcủa các nàng , cùng nhau tản bộ ở trong hoa viên.
" đúng vậy a, saubữa tối nên vận động nhiều, như vậy có lợi cho thân thể khỏe mạnh."
" Không hổ là thầny, quả nhiên có hiểu biết" Phượng Lan Dạ gật đầu mở miệng, Bách Lí Hạokhông nhịn được cười, trong đôi mắt đầy ngào ngạt, lòe lòe ánh sáng, thời điểmmới gặp gỡ tiểu nha đầu này, nàng rất lạnh lùng, xa cách, nhưng chỉ có gần gủimới phát hiện một mặt khác của nàng, thời điểm khi nàng đem ngươi trở thànhbằng hữu, thì sẽ mềm như một khối kẹo đường, toàn bộ không có nửa điểm tâm cơ,hắn đã bị phong mạo của nàng hấp dẫn, hắn vốn cho rằng mình chỉ xem nàng nhưbằng hữu, nhưng sau khi trở lại Bắc cảnh, mớiphát hiện một cái nhăn mày một nụ cười của nàng đã sớm thật sâu in lại trongđầu của hắn rồi, cho nên hắn liền quay lại Tiêu thành rồi, chỉ tiếc nha đầunày trì nộn không mở lòng, nên vẫn không có phát hiện.
Vụ Tiễn nhìn Bách Lí Hạovẫn ôn nhu cười nhìn Phượng Lan Dạ, thử nghĩ một chút liền cảm giác thấy khôngổn, Lan Dạ đã không có biện pháp đáp lại hắn, còn không bằng sớm một chút chặtđứt hy vọng của hắn, bằng không sẽ vì yêu mà sinh hận, không phải là càng nhiềuphiền toái thêm sao, hoặc nàng nên tìm cái cơ hội thức tỉnh Lan Dạ.
Nghĩ tới đây, Vụ Tiễnliền nhẹ nhàng lên tiếng: "Bách Lí công tử cũng đến lúc nên trở về Bắc cảnhđi, những bệnh nhân kia nếu tìm ngươi thì phải làm sao bây giờ?"
Phượng Lan Dạ nghe đượcVụ Tiễn nói..., cũng đồng ý gật đầumột cái, ngửa đầu lên nhìn về Bách Lí Hạo đang đi ở bên người mình, đúng vậy a,chức trách đại phu chính là cứu bệnh giúp người, hắn vẫn còn ở Tiêu thành làmgì?
Bách Lí viên đem ánh mắtnhìn về nữ tử đep khăn che mặt, cô gái này từ đó tới giờ luôn không muốn chữakhuôn mặt, dù bị phá hủy nửa bên mặt nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến mịlực của nàng, ngược lại càng lộ ra một cổ thần bí khó lường, tâm tư của mìnhchỉ sợ nữ nhân này đã thấy rất rõ ràng, nhưng vì sao lại không nguyện ý chomình đến gần muội muội của nàng, chẳng lẽ nàng cho là mình không đủ tư cách,nghĩ đến đây ngũ quan xinh đẹp của Bách Lí Hạo có chút âm u, con ngươi nhanhthay đổi, nhưng vẫn cười như cũ mở miệng.
" Vẫn còn bề bộnnhiều việc, chỉ muốn thư giản thêm một chút nên đã ở Tiêu thành một thời gianngắn, chờ mọi chuyện xong xuôi ta liền trở về Bắc cảnh."
Lời của Bách Lí Hạo làmcho sắc mặt của Vụ Tiễn không tốt, ý tứ trong lời nói của hắn rất rõ ràng, chờlàm xong việc mới về Bắc cảnh, ý của hắn là muốn mang Lan Dạ về Bắc cảnh sao?Thật là ý nghĩ vô sỉ, Lan Dạ khi nào là hắn.
" Chuyện này sợ rằngkhông dễ làm."
Vụ Tiễn vừa nói một câuxong liền đi hai bước lên phía trước, quyết định, một lát sẽ nói cho LanDạ tâm tư của Bách Lí Hạo,để cho nàng ấy chặt đứt tâm tư của hắn.
Phượng Lan Dạ nhìn sangbên này, rồi nhìn sang bên kia, biết là bọn họ đang nói chuyện ngầm, nàng cũngkhông muốn hiểu, chỉ nhìn về Bách Lí Hạo: "Các ngươi đang nói chuyện bíhiểm gì đấy? Nói ra nghe một chút."
Một đôi ánh mắt hồ nghilinh động quét nhìn hai người, cuối cùng bước hai bước đuổi theo Vụ Tiễn :"Tỷ tỷ"
" Được rồi, đến lúcchúng ta nên trở về nghỉ ngơi rồi."
Vụ Tiễn căn bản không đểý tới nàng, trực tiếp hướng một bên vườn hoa đi tới, chạy thẳng tới Thược dượcHiên, Phượng Lan Dạ dừng lại cước bộ quay đầu nhìn về Bách Lí Hạo: "Sắctrời không còn sớm, ngươi cũng trở về nghỉ ngơi đi, trời đang trở lạnh cũngkhông nên tự tìm mệt."
Nói xong liền đuổi theothân ảnh phía trước, một đường quay bề Thược Dược Hiên, Đinh Đương cũng đuổitheo một bước không rời, đối với tâm tư của vị Bách Lí công tử này, nàng nhìnmột cái liền biết, chẳng qua Bách Lí công tử này rất xứng với tiểu thư, thậtđúng là trai tài gái sắc, chỉ sợ lão gia cũng là nguyện ý, Đinh Đương tự mìnhphỏng đoán .
Sau khi đoàn người trở vềThược Dược Hiên, Vụ Tiễn cũng không trở về gian phòng của mình, mà là đợi ởtrong phòng của Phượng Lan Dạ, Phượng Lan Dạ đang muốn hỏi một chút nàng tađang làm chuyện bí mật gì, nên bảo Đinh Đương rót trà bưng lên, hai người ngồiriêng một lát.
" Nói đi, cùng BáchLí công tử làm cái gì bí hiểm đấy?"
Trong phòng không cóngười khác, trừ Đinh Đương, Đinh Đương là một nha đầu cơ trí thông minh, chonên hai người bọn họ nói chuyện cũng không cần phải tránh nàng, Vụ Tiễn trựctiếp mở miệng: "Ngươibiết Bách Lí công tử vì sao ở lại Tô phủ không?"
Phượng Lan Dạ lắc đầu, vẻmặt không giải thích được, chuyện này hỏi nàng làm gì? Nên hỏi Bách Lí Hạo,nàng cũng đã hỏi hắn cái đề tài này, lúc ấy hắn cười đến bí hiểm, vẻ mặt mangbộ dáng thần bí, rất vô sỉ.
Hiện tại Vụ Tiễn cũng làbộ dáng này, chuyện này cùng nàng có quan hệ gì, Phượng Lan Dạ bất mãn liếcmắt, mặc dù nàng đối với tình cảm chậm lụt, nhưng cũng không phải ngốc, trảiqua việc Vụ Tiễn nhắc nhở mình, thì đầu óc liền có chút ít suy nghĩ, rất nhanhphản ứng lại, há to mồm thật lâu mới mở miệng: "Không phải là yêu thích tachứ?"
Vụ Tiễn gật đầu, PhượngLan Dạ lập tức lắc đầu lia lịa phủ quyết, làm sao có thể đây? Nàng cùng Bách LíHạo quan hệ nhiều nhất là bệnh nhân cùng đại phu, sau đó là bằng hữu, tại saohắn phải thích nàng a, nhất định là Vụ Tiễn suy nghĩ nhiều, nhưng Phượng Lan Dạchưa kịp phản bác, thì Đinh Đương cũng mở miệng. .
" Tiểu thư, Bách Lícông tử thật sự thích ngươi, nô tỳ cũng thấy vậy."
Vụ Tiễn vừa nghe thấybiết rằng ngay cả Đinh Đương cũng nhìn ra, nếu bị phụ thân mẫu thân nhìn thấy,chỉ sợ sẽ muốn đem Lan Dạ gả cho Bách Lí Hạo, cho nên lúc này vẫn mau sớm giảiquyết mới là tốt.
" a, đây là chuyệngì a, ta cùng hắn làm sao có thể a?"
Phượng Lan Dạ kỳ quáikiêu lên, vụt một tiếng đứng dậy, xoayngười liền đi ra ngoài, vẻ mặt hùnghổ, Vụ Tiễn nhanh chóng gọi nàng: "Đi chỗ nào? Đã trễ thế này, ngày maihãy tìm hắn."
Kết quả ngày thứ hai BáchLí Hạo không có ở Tô phủ, đã đi ra ngoài làm việc, liên tiếp mấy ngày cũngkhông thấy bóng dáng của hắn, lúc này Tô Diễn lại là người gặp chuyện.
Bên ngoài Tiêu thành, cómột địa phương gọi A Ngưu thôn: trong một đêm tất cả mọi người trong thôn đềumất tích, cả thôn trống rỗng giống một thôn chết, những thôn xóm bên cạnh chạyđến phủ nha báo án, Tô Diễn lập tức dẫn người đi đến đó tìm kiếm, phát hiện ANgưu thôn quả thật không có một người, mọi nhà đều mở cửa, có dấu vết đánhnhau, nhưng ngay cả chút vết máu cũng không có, gia súc đồ vật cũng không mất,chỉ có người là không thấy.
A Ngưu thôn có hơn batrăm miệng ăn, trong một đêm liền toàn bộ mất tích, chuyện này quá lớn rồi, TôDiễn lập tức ra lệnh Nha Sai phủ nha ở trongthành, ngoài thành tìm kiếm, nhưng liên tiếp tìm hai ngày cũng không có tintức, chuyện này rất nhanh ở Tiêu thành trở thành đề tài bàn tán, rất nhiềungười trong lòng hoang mang, càng lâu thì càng nổi lên tin đồn quỷ quái, bằngkhông vì sao người lại không thấy đây?
Tô Diễn bởi vì trách cónhiệm trọng đại trong chuyện này , nên lập tức báo lên trên, rất nhanh nhậnđược chỉ thị phía trên, cần phải lập tức tra rõ chuyện này.
Phượng Lan Dạ cùng VụTiễn thấy Tô Diễn bộ dạng u sầu, hỏi hắn cũng không nói, sau đó cho người taxuất phủ đi hỏi thăm, mới biết được chuyện xảy ra , lập tức đi hỏi mẫu thântrước, Tô phu nhân thì không có giấu diếm, cảm thán nói ra.
Thì ra người A Ngưu thônthật sự mất tích, trong lòng Phượng Lan Dạ rất cao hứng, xem ra cơ hội đã tới,thật sự là quá tốt, chuyện này nếu xử lý tốt, phụ thân nói không chừng sẽ lậptức bị triệu hồi kinh thành, người khác không biết, nhưng nàng thì biết, Tấnvương Nam Cung Trác bị giáng chức đuổi khỏi kinh thành, thủ hạ dưới tay hắn mộtđầu trâu mặt quỷ, Hạo Vân đế nhất định phải điều động, cho nên hiện tại có mộtchức vụ khá tốt còn để trống, chỉ cần phụ thân danhtiếng đủ vang, nhất định sẽ có thánh chỉ tới.
" Mẫu thân, yên tâmđi, không có việc gì ."
Phượng Lan Dạ an ủi Tôphu nhân, còn Vụ Tiễn thì theo nàng ấy nói nói vài lời an ủi, đợi đến khi Tôphu nhân khá hơn chút rồi, tỷ muội hai người mới lui ra ngoài, hai người nhìnnhau, Phượng Lan Dạ cười lên: "Cơ hội tới."
Vụ Tiễn gật đầu, nàng xemra Lan Dạ một lòng muốn về kinh thành, hơn nữa ở lại cũng không phải là biệnpháp, hiện tại bên cạnh nàng có thêm một Bách LíHạo, ngày sau chỉ sợ sẽ còn có người khác, nên phải trở về kinh thôi.
" ừ, hiện tại chúngta nên làm như thế nào?" Vụ Tiễn nói, mặc dù các nàng có chút năng lực,nhưng ở bên cạnh người có thể dùng được không có bao nhiêu, chỉ có một mìnhĐinh Đương, Lan Dạ cùng Vụ Tiễn không khỏi có chút buồn bực, phía sau ĐinhĐương vừa nhìn thấy các chủ tử mất hứng liền đi tới cung kính xin chỉ thị:"Tiểu thư không phải là muốn giúp lão gia, nhưng không có người sao?"
Hai người ngước mắt nhìnĐinh Đương: "Chẳng lẽ Đinh Đương tìm được người có thể dùng?"
Đinh Đương gật đầu mộtcái: "Ta biết hai người, ngày trước trong nhà họ mở tiêu cục, sau đó xuốngdốc, bây giờ đang ở Tiêu thành mở ra một nhà khách sạn nhỏ, bất quá làm ăn cũngkhông phải quá tốt, chỉ cần tiểu thư nguyện ý ra giá, ta nghĩ các nàng nhấtđịnh sẽ nghe theo."
" Tốt, ngươi đi kêucác nàng đến, để cho ta xem, nếu có thể được như lời nói..., bản thân ta cũngnguyện ý ra giá tiền để cho các nàng đi làm một chuyện."
" Dạ, Đinh Đương đilàm ngay."
Hai nữ nhân kia, mộtngười tên là Đồng Tiểu Ngư, một người tên là Vạn Tinh, Tiểu Ngư có khuôn mặtbúp bê, nhìn qua giống như hài tử không có lớn lên, nhưng nàng vừa nói chuyệnliền lộ ra một cổ hào sảng mang hương vị giang hồ, tiếng nói lớn, hơn nữa còntrầm thấp, mặt mày chánh khí, Vạn Tinh thì vóc người tinh tế, nói chuyện nhẹnhàng, mi thanh mục tú, cả người giống như làm bằng nước, Phượng Lan Dạ lần đầutiên nhìn liền hoài nghi, nghĩ nàng ta có thể bị một trận gió thổi đi haykhông.
Bất quá Vạn Tinh cũng rấtthông minh, lại nhìn thấy cách nàng ấy sử dụng binh khí, nhanh gọn dứt khoátkhông chút nào chần chừ,loại này bản tính này, Phượng Lan Dạ rất thích, bất quánói thật ra, sau khi các nàng rơi xuống núi, nên không có nhiều tiền, chỉ cócho một chút tiền tiêu vặt của mẫu thân, Phượng Lan Dạ ăn ngay nói thật, trongtay có bao nhiêu bạc toàn bộ đưa cho các nàng.
Đồng Tiểu Ngư cùng VạnTinh cũng không có chê ít, trực tiếp hỏi các nàng nên làm chuyện gì.
" Chuyện của A Ngưuthôn các ngươi biết không?"
Đồng Tiểu Ngư cùng VạnTinh gật đầu, chuyện này phố lớn ngõ nhỏ đều truyền khắp, làm sao mà không biếtđây? Nhưng hông biết Tô tiểu thư có ý gì? Hai người đồng loạt nhìnnàng, chờ đợi chỉ thị của nàng.
"Chuyện của cácngươi phải làm là nếu như thấy bên ngoài có khách nhân tới sẽ đem chuyện nàylan truyền đi ra ngoài, nhất là người lui tới kinh thành."
Đồng Tiểu Ngư cùng VạnTinh cũng không hỏi nguyên do, trực tiếp gật đầu: "Được."
Lĩnh mệnh xong liền đilàm việc, Phượng Lan Dạ nhìn lướt qua Đinh Đương: "Đi tìm bộ đồ nam trang,chúng ta sẽ xuất phủ."
" Dạ, tiểuthư."
Đinh đương lập tức đi làmviệc, rất nhanh tìm tới ba bộ nam trang, ba người thay xong, nhưng do trên mặtVụ Tiễn có vết sẹo, mà mặc vào nam trang thì không thể mang khăn che mặt, cuốicùng nàng phải đeo một nón lá áo choàng, Phượng Lan Dạ cũng để mặc nàng, mấyngười họ tránh được đám nha đầu, từ cửa sau của Tô phủ đi ra ngoài.
Trên đường cái, người tatấp nập vô cùng náo nhiệt, chẳng qua rõ ràng có một loại không khí bị đè nén,ba người một đám, năm một nhóm nhỏ giọng nghị luận, thấy có người đi tới đây,liền phân tán ra, mỗi khi có một người xa lạ đi qua xong, họ lại tiếp tục chụmđầu suy đoán.
" Chúng ta bây giờphải đi chỗ nào a?"
" Kỹ viện."
Thanh âm của Phượng Lan Dạvừa phát ra, hai người phía sau im lặngnhìn nàng, trên người các nàng vừa không có tiền, cũng không có đồ vật gì cầm,còn muốn đi dạo kỹ viện, xem ra tiểu thư muốn ăn uống chùa, họ cũng không nóilời nào, chỉ đành phải đuổi theo.
Tiêu thành, thanh lâu sởquán cũng không nhiều, bất quá cũng có vài nhà, trong đó lớn nhất chính là TiểuDiệp Lâu, trong lầu các cô nương phần lớn là cô gái Giang Nam, dáng vẻ nhưnước, mềm mại đáng yêu, rất được những khách nhân nam yêu thích, cho nên TiểuDiệp Lâu làm ăn rất náo nhiệt.
Ba người Phượng Lan Dạcùng Vụ Tiễn và vừa xuất hiện, liền thấy một tú bà phục trang đẹp đẽ loè loẹtchạy ra đón, đi theo phía sau là mấy cô nương trong lầu, những cô nương kia áonửa hở, lộ ra trước ngực một mảnh tuyết trắng, trời lạnh thế này cũng khôngbiết có lạnh hay không, dù sao từng người đều quay đầu nhìn sang đám nam nhânvứt mị nhãn, vẫy tay, sau đó vừa nhìn thấy mấy người Phượng Lan Dạ cùng ĐinhĐương, liền vây quanh tới đây.
" Công tử là lần đếnsao, công tử sợ rằng còn không có ăn mặn, nhưng ta sẽ rất ôn nhu " .
Phượng Lan Dạ ý cười đầymặt nhìn qua, may mà lúc ra ngoài nàng đã hoá trang, bằng không, không chừng bịnhững nữ nhân điên này ăn mất, bất quá vì muốn có được tin tức, chỉ có thể vàohang hổ thôi, từ xưa tới nay thanh lâu cũng là nơi ngư long hỗn tạp, đám ngườiquỷ thần thường lui tới nhiều nhất, những cô gái trong thanh lâu này, chỉ sợbiết được tin tức so sánh với người khác càng nhiều hơn, các nàng tới nơi này,chính là muốn từ trong miệng của những cô gái này nghe một chút tin tức, A Ngưuthôn, mọi người cả thôn đều biến mất, muốn biết tin từ các, nhất định là có âmmưu bí ẩn nào đó, bằng không vì sao chỉ trong một đêm hoàn toàn biến mất thế?
Phượng Lan Dạ vừa muốncùng những cô nương kia lên lầu, thì phíasau tú bà cũng theo đi vào, lập tức có cô nương đem các nàng dẫn vào sươngphòng ở lầu hai của Tiểu Diệp Lâu, những người này mặc dù không phải là kháchquý nhất, nhưng mọi người đến thanh lâu đều là khách nhân, khách nhân chính làđại gia.
Trong phòng, Phượng LanDạ liên tiếp chỉ điểm nhiều cô nương, còn gọi một bàn món ăn,gọi rượu Hoa Điêu tốt nhất, mọi người trong phòng vừa ăn vừa chơi đùa ầm ĩ, mộtbên trêu chọc, nói nói cười cười, rất nhanh liền có người nhắc tới vụ án A Ngưuthôn mất tích, Phượng Lan Dạ lập tức kinh hãi, nhìn mấy cô nương bên người.
" Trong một đêm mọingười trong thôn đều mất tích, thật là kinh khủng a, làm sao có thể như vậy?Các ngươi từ nơi nào nghe thấy, chớ nói lung tung, thật dọa người ."
Vừa nói sắc mặt nàng còncó chút trắng, cô gái kia nói chuyện thấy bọn họ không tin, bị mất hứng, caumài trừng mắt, quay đầu nhìncô gái bên người mở miệng: "Không tin hỏi nàngấy, đầu tóc Tri Phủ của chúng ta cũng mau bạc rồi, phố lớn ngõ nhỏ mỗi ngàycũng đang thảo luận chuyện này, tại sao có thể là giả chứ? Chẳng lẽ chúng talại lừa các ngươi ."
Phượng Lan Dạ lập tức giảvờ trấn an: "Cô nương đừng tức giận, ta không phải nói lời của các ngươilà nói dối, chẳng qua chuyện khó có thể tin rồi, làm sao người đang sống tốt tựnhiên không thấy chứ? Thật dọa người? Đến tột cùng chuyện xảy ra như thếnào?"
Từ xưa nữ nhân đều thíchnhiều chuyện, những cô gái thanh lâu này cũng không ngoại lệ, vừa nghe có ngườiđối với đề tài này cảm thấy hứng thú, thì càng thêm dũng cảm.
Nàng một lời ngươi mộtcâu thảo luận thật náo nhiệt.
" ta xem nhất địnhlà bị bắt."
"Nhiều người như vậylàm sao bắt hết, mà bắt bọn họ làm gì? Nghe nói đồ vật của A Ngưu thôn cũngkhông có mất."
" Thật không biết làchuyện gì xảy ra?"
Ăn uống tiệc tùng, rồinói một chút chuyện, không biết ai đó tự nhiên nói một câu: "Các ngươi nóixem, có phải là người trên mỏ vàng động tay chân hay không, phải biết rằng mỏvàng thì rất nhiều người làm việc, lần trước ta nghe người ta nói qua, nơi đóbọn họ không xem người ta là con người, có vào không có ra, nếu như có ngườichết nhiêu, đâu còn đủ người làm việc cho bọn hắn, cho nên khẳng định đang cầnngười, có thể họ đem người của A Ngưu thôn bắt đi hay không?"
Lời vừa nói ra, lập tứckhiến cho Phượng Lan Dạ chú ý, hai mắt không khỏi nhìn cô nương kia, giả vờ nhỏgiọng hỏi: "Không có nghe nói Tiêu thành có mỏ vàng a."
" Tiêu thành chúngta không có, như ở Mạnh Tân lân cận Tiêu thành, có một ngọn Vụ Thành sơn, núinày có một mỏ vàng, nghe nói hàng năm từ mỏ này khai thác không ít vàng, đều doquan phủ Mạnh Tân cầm giữ, nghe nói trong nhà Tri Phủ kia mập đến chảymỡ."
Có người vừa nói xong,lập tức liền bị người khác ngăn cản.
" Tốt lắm, không nênthảo luận chuyện này, sẽ rước lấy phiền toái không cần thiết" Nói xongliền hướng trên người Phượng Lan Dạ dựa vào: "Gia, chúng ta không nóichuyện không thú vị này nữa, chúng ta uống rượi hoa."
Mà nàng kia cũng bắt đầutrêu chọc lên: "Chúng ta uống hoa tửu đi."
Phượng Lan Dạ đã nhậnđược tin tức mình muốn, nơi nào còn để ý những nữ nhân này, trong tay vận lực,vụt vụt mấy cái điểm ra, những nữ nhân này không một ai ngoại lệ đều bị ngấtđi, Phượng Lan Dạ đứng lên: "Chúng ta đi."
Nói xong chạy thẳng tớibệ cửa sổ, nhảy ra ngoài, Vụ Tiễn theo sát phía sau, sợ Đinh Đương côngphu không đủ nên vươn tay đỡ nàng cùng nhau nhảy xuống, ba người rất nhanh biếnmất ở trên đường.
Tư Mã Vụ Tiễn đuổi theothân ảnh người phía trước hỏi: "Ngươi nói những người mất tích kia có thểở trên tòa núi quặng mỏ hay không?"
Phượng Lan Dạ nhíu lạilông mày suy nghĩ một chút, khả năng này rất lớn, trừ mỏ vàng bị thiếu người,thì địa phương nào lại cần một số lớn người như vậy, còn có một sự kiện, nếukhoáng thạch khai thác là vàng của triều đình, chẳng lẽ Tri Phủ lại dám độngtay bắt người trong thôn, chỉ sợ hắn không có lá gan lớn như vậy, như vậy trongchuyện này chỉ có một khả năng là hắn mở mỏ riêng, nếu có mỏ riêng, nhất địnhsẽ cùng thổ phỉ cấu kết với nhau, nếu có thổ phỉ tồn tại, nói rõ Mạnh Tân thậtsự có vấn đề lớn.
Nghĩ đến đây, Phượng LanDạ ánh mắt càng phát sáng,xem ra chuyện này dính dấp càng lúc càng lớn rồi, thật tốt quá, chỉ cần làmthỏa đáng chuyện này, phụ thân thật sự có thể vào kinh rồi, một nhóm bangười hướng Tô phủ đi tới, bỗng nhiên phía sau tựa hồ có tiếng bước chân, mặcdù rất nhẹ, người bình thường không thể cảm nhận được, nhưng hiện tại võ côngcủa Phượng Lan Dạ, nói về thính lực, cũng là cao thủ nhất lưu, hơi có động tĩnhmột chút nàng sẽ phát hiện, ánh mắt không khỏi tối sầm lại, là ai theo dõi cácnàng?
" đi."
Nàng kêu một tiếng xongthì lôi kéo Đinh Đương bên cạnh, phía sau dưới chân Vụ Tiễn tự nhiên dùng khinhcông, ba người giống như một trận gió từ trên đường xẹt qua, bởi vì nhiềungười, trong lúc nhất thời người phía sau đuổi theo không kịp, nên phải cắtđuôi, bọn họ ở trên đường cái nhìn qua lại, cuối cùng chạy đến ngõ hẻm vắng,Phượng Lan Dạ nép vào chỗ tối
Môt cây chủy thủ kề sátcổ hắc y nhân kia, rét lạnh mở miệng: "Nói, tại sao theo dõi chúng ta"
Người nọ vẻ mặt thấy chếtkhông sờn, sắc mặt xanh mét, không nghĩ tới mình lại bị trúng kế, hơn nữa hắnnhìn ra thân thủ của tiểu nha đầu này hết sức lợi hại, so với hắn thì khôngphân cao thấp, mà nàng còn hết sức thông minh, bất quá muốn hắn nói ra tạisao theo dõi nàng, đánh chết hắn cũng sẽ không nói.
" Muốn giết cứ giết,không cần nhiều lời."
" hừ, ngươi cũngkiên cường, làm việc tiểu nhân mà còn muốn làm người kiên cười không sợchết."
Phượng Lan Dạ vẻ mặtkhinh thường, cánh tay vừa động định kết liễu người nọ, ai ngờ bỗng nhiên mộtđạo ngân quang thổi qua, nhanh như một trận gió, xé không mà đến, khiến cho nàngbuông tay, nam tử bị nàng bắt được thânhình lập tức chuyển động, né tránh ra, lui về phía sau mấy bước đứng nghiêm,lúc này Phượng Lan Dạ ngẩn đầu nhìn lại, chỉ thấy đối diện các nàng đứng vữngba người, cầm đầu chính là một nam nhân tà mị mê người, nụ cười kia mang theochút mùi vị du côn, mặc dù cười đến rất vô hại, nhưng mới vừa rồi hắn ra tay,Phượng Lan Dạ đã biết người này không đơn giản, chẳng qua nếu đánh nhau thật,nàng cũng chưa chắc thắng được hắn.
Hắn là người phương nào?Lông mày vừa nhíu, liền trầm giọng mở miệng.
" Ngươi là ai? Chẳnglẽ là ngươi phái người theo dõi chúng ta ."
" Tại hạ Âu DươngDật, đã quấy rầy Tô cô nương."
Âu Dương Dật một lời liềnnói ra chuyện Phượng Lan Dạ nữ giả nam trang, còn biết rõ thân phận của nàng,xem ra hắn đã sớm để ý các nàng rồi, mục đích hắn là gì, ánh mắt Phượng Lan Dạchợt lóe lên cảnh giới, lạnh lùng trừng qua: "Ta quản ngươi cái gì Dật,bổn cô nương không nhận ra ngươi, ngươi theo dõi chúng ta làm gì?"
Âu Dương Dật nhìn bộ dạnglớn lối cay cú của tiểu nha đầu này, mặc dù trông không chút nhã nhặn, thếnhưng đôi mắt lại toả ra ánh sáng ngọc bức người, nếu là một ngôi sao trêntrời, thì sẽ là ngôi sao sáng nhất, bộ dạng này liền làm cho người ta cảm thấykhả ái, không khỏi cười đến càng phát ra vô hại.
" Tô cô nương xinđừng hiểu lầm, tại hạ không phải là cố ý theo dõi Tô cô nương , chỉ vì nhìnthấy có người từ hậu viện Tô phủ nhảy ra, nên thấy có chút kỳ quái, mới đi theonhìn xem."
Thanh âm của Âu Dương Dậtcó một cổ nồng đậm quyến rũ, cùng thần thái của hắn rất xứng đôi, du côn đủquyết, du côn đủ nhã, Phượng Lan Dạ vừa nghe lời của hắn nói mặt liền tối sầmlại.
" Còn nói không phảilà theo dõi, vô lại, nếu như đi theo ta nữa, đừng trách ta không kháchkhí."
Nói xong quay đầu nhìn VụTiễn cùng Đinh Đương: "Chúng ta đi."
Âu Dương Dật nhìn bangười các nàng xoay người rời đi, nhưng cũng không đuổi theo, ý cười trên mặtnhiều thêm rực rỡ, giống như rơi vào mật ngọt vậy, phía sau hai thủhạ của hắn cũng không dám khinh thường, chủ tử tâm tư quỷ dị khó lường, ngườibình thường không cho phép suy đoán.
" chủ tử, chúngta?"
" ta càng ngày càngmong đợi lần gặp mặt sau "Âu Dương Dật lay động cây quạt xoay người hướngphía trước vừa nói vừa đi, còn hát lên điệu hát dân gian, vô lại du côn đầy mêhoặc, bất quá tên thủ hạ phía sau lại biết chủ tử thật sự thật cao hứng, nếuhắn mất hứng, thì sẽ có người chịu khổ, nên vội vàng đuổi theo thân ảnh phíatrước .
Phượng Lan Dạ cùng Tư MãVụ Tiễn bước nhanh về Tô phủ, từ phía sau hoa viên mà đi vào, lúc này liền thấyđám người Tiểu Hoàn đang đứng đầy sân tìm mấy nàng, gặp các nàng từ bên ngoàiđi vào, đầu tiên là sửng sốt, sau đó rõ Tiểu Thanh, không khỏi kêu lên.
" Đại tiểu thư, Nhịtiểu thư, các ngươi là đi đâu, nếu hai người không trở lại, tụi nô tỳ sẽ phảiđi bẩm báo lão gia cùng phu nhân."
Tiểu thư không có ở bêntrong phủ, các nàng đã tận lực trì hoãn, bởi vì phu nhân tương đối nhạy cảm đốivới việc các tiểu thư mất tích, đến lúc đó mọi chuyện lại loạn lên.
" Không phải khôngcó chuyện à."
Phượng Lan Dạ cùng VụTiễn không hẹn mà cùng nói, hai người càng ngày càng ăn ý , nói xong thìnhìn nhau cười một tiếng, sau đó vươn tay lôi kéo nhau đi vào, còn kêu mộttiếng: "Tiểu Hoàn, chuẩn bị nước, chúng ta muốn tắm."
" dạ, tiểuthư."
Mấy tiểu nha đầu nhanhnhư chớp chạy đi, Đinh Đương hầu hạ Phượng Lan Dạ tẩy trang trên mặt, lại đemáo tắm hầu hạ hai người các nàng vào tắm rửa, còn mình thì đứng ở phía trong,nha đầu Tiểu Hoàn đứng ở bên cạnh bỏ thêm cánh hoa, thu thập xong hết thảy liềnở ngoài cửa coi chừng dùm.
hồ tắm này là Tô phu nhânra lệnh thiết kế riêng, hình bầu dục, hai bên trái phải đều có đài phun nướcbằng ngọc, hai người vừa ngồi vào liền nhắm hai mắt hưởng thụ cảm giác nướcnóng trong ao bao phủ da thịt, thật là thoải mái a, sương mù ấm áp rất nhanhtràn ngập ở trong phòng tắm, thành một mảnh dày, Vụ Tiễn như nhớ tới cái gì đóliền mở mắt ra nhìn về Lan Dạ.
" Âu Dương Dật kialà ai vậy?"
Phượng Lan Dạ lắc đầu,nàng căn bản không nhận ra người nam nhân kia, mặc dù hắn lớn lên rất tuấn, bấtquá nhìn qua so với một tên lưu manh cũng không kém lắm, đại khái là tên HoaHoa Công Tử chuyên đi trêu ghẹo nữ nhân
" Ai biết được,không chừng là một tên Hoa Hoa Công Tử."
Đinh Đương ở một bên dịudàng mở miệng: "Tiểu thư, ngươi cần phải coi chừng một chút, Âu Dương côngtử kia sợ là đã nhìn trúng tiểu thư."
" Không thểnào."
Ánh mắt Phượng Lan Dạ mởto có chút kinh ngạc hoảng sợ, chẳng lẽ do lần trước nàng không thắp hươngthành tâm, cho nên ông trời trừng phạt nàng sao? Gần đây hoa đào không ngừng a,đáng tiếc nàng không muốn loại này diễm phúc: "Đinh Đương, chớ có bị mỏquạ đen của ngươi nói trúng, ta không muốn loại diễm phúc này."
Tư Mã Vụ Tiễn nhắm mắtlại, mím môi cười khẽ, nha đầu này càng lớn càng có mị lực rồi, cứ như vậy màhồi kinh thì không biết còn có thể gặp phải bao nhiêu phong vân nữa, bỗng nhiênkhóe miệng vẽ ra nụ cười xấu xa, không biết Tề vương nhìn thấy nàng như vậy cónhận ra hay không, đến lúc đó sẽ phát sinh chuyện gì đây?
Trong phòng, hai ngườiđều có tâm sự, an tĩnh ngâm mình, đợi đến một lúc, sau khi tắm rửaxong liền thuthập trở về phòng nghỉ ngơi, một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Sáng sớm ngày thứ hai,hai người vừa mới rời giường, liền nghe được tin tức.
Phượng Lan Dạ cùng VụTiễn lúc này đang ở khách sãnh dùng bữa, liền nghe được Đinh Đương từ bên ngoàiđi vào, nóng lòng bẩm báo: "Tiểu thư, không xong, lại có người của mộtthôn mất tích nữa."
"Cái gì?"
Phượng Lan Dạ cùng Tư MãVụ Tiễn thất thanh kêu lên, khuôn mặt tức giận, xem ra phải động thủ, bằngkhông còn không biết có bao nhiêu người sẽ mất tích nữa, phụ thân giờ phút nàynhất định lòng lo lắng như lửa đốt, các nàng sao có thể không trợ giúp hắn, bữasáng cũng không dùng, lập tức đứng lên đi ra ngoài.
" Đinh Đương, đi phủnha, phụ thân hiện tại nhất định ở trong phủ nha."
" dạ, tiểuthư."
Đinh Đươngđi theo phía sau Phượng Lan Dạ ra ngoài, nhỏ giọng nói thầm: “Tiểu thư, nhữngngười này lá gan quá lớn, nhất định phải lập tức cứu ra thôn dân này, bằngkhông họ sẽ bị hành hạ đến chết."
Phượng Lan Dạ cùng VụTiễn Tâm sắc mặt thâm trầm, nghĩ đến những người đó, lòng liền bất an , chỉ sợnhững lão nhân cùng trẻ nhỏ đã giữ không được, thanh niên trai tráng thì bị kéođi mỏ vàng làm công, người già cùng hài tử thì làm sao bây giờ? Lại không thểgiữ lại bọn họ, chỉ có giết người diệt khẩu.
Nghĩ đến những người tànnhẫn này, Phượng Lan Dạ không nhịn được mắng một câu: "Một đám súc sinh,tuyệt đối không thể bỏ qua cho bọn họ."
Ba người trên mặt đều tứcgiận, Vụ Tiễn sắc mặt nhìn không rõ lắm, nhưng trong cặp mắt đã sớm đằng đằngbốc lên ngọn lửa, chạy thẳng tới ngoài cửa phủ, lúc tới cửa trước liền phân phóquản gia chuẩn bị xe ngựa, nhanh chóng chạy đến phủ nha gặp phụ thân.
Quản gia nhìn hai vị tiểuthư sắc mặt khó coi, đâu còn dám nhiều lời thêm nữa, lập tức phân phó ngườichuẩn bị xe, đưa các tiểu thư đi đến phủ nha, chẳng qua trong lòng hắn âm thầmnghĩ, các tiểu thư đi phủ nha làm gì?
Tại nghị sự đường Phủnha, lúc này có một đám người đang ngồi, phía trên chính là Tri Phủ Tô Diễn,phía dưới ngồi phân thành hai bên là các quan viên Tiêu thành, lúc này ngườingười sắc mặt đều khó coi, trầm mặc không tiếng động, cho đến khi có nha saichạy vào bẩm báo: "Đại nhân, hai vị tiểu thư đã tới."
Trong lúc nhất thời, mọingười hai mặt nhìn nhau, những viên quan kia sắc mặt liền có chút ít khó coi,hai vị tiểu thư của Tô gia muốn làm gì a, Tô đại nhân cũng quá không biết dạycon rồi, làm sao lại để cho các cô nương đó làm loạn chứ, tiểu hài tử mà lạidám xông thẳng vào nghị sự đường phủ nha, thế này thì còn thể thống gì, Kỉ Niênlà người lớn tuổi nhất trực tiếp phẫn nộ, bất quá cũng không có ai dám lêntiếng, ai bảo cha của các nàng là Tô Diễn quanlớn nhất Tiêu Thành đâu, lúc này cả đám cùng nhìn về phía trên, chỉ thấy TôDiễn không có tức giận giống như người khác, chẳng qua nhíu lông mày một chút,hắn biết bản tính hai đứa bé kia, tất nhiên phải có chuyện trọng yếu gì đómới đột nhiên tới phủ nha, nên lập tức phất tay: "Để cho các nàng vàođi."
" Tô đại nhân, trămtriệu không thể."
" Đúng vậy a, khôngthể, sao có thể để cho nữ nhân vào nghị sự đường phủ nha chứ."
Tô Diễn liếc mắt nhìn họmột cái, tức giận mà không có chỗ phát, mới vừa rồi mình hỏi bọn hắn làm thếnào để tra tìm tung tích những kẻ mất tích, thì một đám mặt mài ỉu xìu rầu rĩnhư chết cha chết mẹ ,một mực im lặng, bây giờ thì ai cũng dũng cảm những lãogià này, đã đến lúc nên cho về nhà rồi.
Tô Diễn trong lòng mắng,còn lỗ tai thì làm như không nghe thấy, chỉ ngửa đầu lên nhìn ngoài cửa lớn,rất nhanh liền thấy hai thân ảnh yểu điệu nhưng nhanh nhẹn ưu nhã đi tới, bướcthẳng đến bên trong phủ nha, quét mắt một vòng, chỉ thấy mọi người trên mặt đenđen, âm âm, không có một chút sắc mặt tốt, Phượng Lan Dạ trong biết rõ ràng,khóe môi bĩu một cái, từ từ mở miệng.
" Không nghĩ tới cácvị đại nhân lại lo quốc lo dân như thế, mặt cũng nhanh đen, thật đúng là để chotiểu bối ta kính nể a."
Vụ Tiễn lập tức theo gióđánh con ruồi bọ càng nương theo đó mà lên: "Đúng vậy a đúng vậy a, ĐạiNhân phải bảo trọng thân thể, ngàn vạn lần không thể để mình có chuyện gì khôngtốt, trước hết phải cân nhắc thật kỹ nếu không có thể cái được không bù nổi cáimất, vậy vinh hoa phú quý để lại ai hưởng đây."
Hai người một hát một hò,miệng lưỡi sắc bén, làm cho mọi người trong phủ nha chỉ biết trợn trắng mắt,sau đó đều quay đầu nhìn về một bên không để ý tới hai tiểu nha đầu này, TôDiễn nhìn nữ nhi lời nói vừa ra khỏi miệng liền đem những kẻ khác kể cả lão giàkia sửa trị một phen, trong lòng cũng thật vui vẻ, bất quá bên ngoài vẫn phảigiả bộ.
" Vãn Nhi, Nhã Nhi,không thể không có lễ phép, các ngươi tới đây làm gì?"
Phượng Lan Dạ quét mắtnhìn một vòng, cuối cùng nhìn về Tô Diễn: “Chúng ta có việc cùng phụ thânthương lượng, mời những người khác tránh xuống."
Lời này có thể nói đãtrực tiếp chọc vào tổ ong, những người kia vừa rồi ăn buồn bực nên lập tức đứnglên phản kháng: "Nơi này là nghị sự đường của phủ nha, có chuyện riêng gìcó thể trở về trong phủ nói, sao lại ở phủ nhathảo luận chứ?"
" Đúng vậy a, có thểnào ở nơi này nói sao, hãy mau trở về đi thôi, chúng ta phải thương lượngchuyện quan trọng đấy."
Phượng Lan Dạ trực tiếpđi tới trước mặt một lão đầu râu dài, đưa tay níu lấy râu mép của hắn, cười mởmiệng: "Vậy ngươi cũng nên nói một chút, các ngươi thương lượng xong chưa?chuyện tình A Ngưu thôn thời gian đi qua cũng đã lâu, mà không thấy được cácngươi thương lượng đạt kết quả gì, chẳng chỉ trong chốc lát này liền thươnglượng được ngay ."
Lão nhân kia bị nhéo đauđến cau mày, hướng Tô Diễn kêu lên". . . . . . Tô đại nhân, Tô đại nhân,ngươi nhìn xem còn thể thống gì, còn thể thống gì."
Phượng Lan Dạ bậc cườikhanh khách, dễ nghe như tiếng chim hoàng oanh, giảo hoạt cười khẽ, đợi đến khitiếng cười một dừng lại, liền lạnh lùng trừng đi qua.
" Không nghe thấylời ta vừa mới nói sao? Chúng ta có lời muốn cùng phụ thân nói, xin các vị đạinhân tránh xuống.”
Gương mặt nàng như hoaphù dung, nhưng hết lần này tới lần khác trong mắt kia toàn là âm độc khiến chongười ta thấy bị đè nén, không dám có chút phảnkháng, liền điều một chút tiêu sái đi ra ngoài, bên trong nghị sự đường chỉ cònlại có một mình Tô Diễn, hắn đứng lên đi tới trước mặt Phượng Lan Dạ, sờ sờ đầucủa nàng: "Nói đi, phụ thân biết các ngươi có việc muốn nói."
Phượng Lan Dạ nhướng màycười khẽ, gật đầu: "Phụ thân biết Mạnh Tân mỏ vàngkhông?"
Tô Diễn không biết nữ nhinhắc tới chuyện này làm gì? Liền gật đầu, sau đó suy nghĩ một chút: "Đó làmỏ của triều đình, có người của quan phủ đặc biệt gác, đang ở trên núi VụThành."
Một bên Vụ Tiễn nhàn nhạtnhắc nhở: "Phụ thân chẳng lẽ chưa từng hoài nghi tới mỏ vàng kia nếu cầnngười, vậy bọn họ từ nơi nào mà có được người?"
Tô Diễn vừa nghe lời hainữ nhi nói..., liền bừng tỉnh đại ngộ, bất quá hắn không thể tin được, nên điqua đi lại bên trong quan nha: "Điều này sao có thể, mỏ vàng kia là củaquan gia a, tại sao có thể tùy tiện bắt người đây? Tri Phủ Mạnh Tân làm làm saodám làm chuyện phản nghịch lớn như thế"
Phượng Lan Dạ thở dài mộttiếng, phụ thân thật đúng là chính trực a, có ai mà không tham miếng thịt béođến miệng, mỏ vàng tuy nói là của quan gia, nhưng chẳng lẽ Tri Phủ kia cũng sẽkhông cùng người ngoài cấu kết mở mỏ tư sao? Đem tiền cho vào miệng túi củamình a.
" Phụ thân, ngườinghĩ rất đơn giản, không phải là tất cả mọi người đều giống như người vậy , tanghĩ Tri Phủ Mạnh Tân nhất định là liên hiệp với thổ phỉ, mở tư mỏ, cho nên mớicần người, liền âm thầm bắt người ở hai thôn kia, thật sự nếu không ngăn cảnbọn họ, chỉ sợ kế tiếp sẽ còn có người mất tích."
Phượng Lan Dạ nói xong,Tô Diễn chân mày trầm xuống, liền chuẩn bị đem những người đó gọi đi vào thảoluận, Vụ Tiễn lập tức ngăn trở động tác của hắn.
" Không thể chonhững người đó biết, ta trong bọn họ nhất định có người nhận hối lộ rồi, khichúng ta còn chưa có điều tra ra, bọn họ liền đem tin tức đưa qua đấy, đến lúcđó đem đóng cửa mỏ vàng tư, chúng ta còn có thể tra ra cái gì? Cho nên nhất địnhphải cẩn thận làm việc."
Phượng Lan Dạ gật đầu nóitiếp: "Hiện tại phụ thân lập tức viết một phần tấu chương, đưa đến triềuđình, tất yếu phải đến được trong tay hoàng thượng."
Tri Phủ Mạnh Tân nếu quảthật mở mỏ tư, nhất định sẽ đả thông các trạm kiểm soát trong triều, nếu tấuchương lần này đến không được trong tay hoàng thượng, chẳng khác gì là trởthành phế thãi, còn đem mình liên lụy bên trong, Phượng Lan Dạ nhíu mày suynghĩ, cuối cùng nghĩ đến một người, Ngũ hoàng tử Thụy Vương, nàng biết Thụy Vươngđã hồi kinh rồi, nàng cùng hắn ở Bắc cảnh chung đụng, biết Thụy Vương yêu dânnhư con, cho nên chuyện này nếu rơi vào trong tay của hắn, hoàng thượng nhấtđịnh sẽ biết đến.
" Phụ thân, ngươi cóngười thân tín để dùng không? Nếu có hãy phái người này đem tấu chương đưa đếnThụy Vương Ph, nhất định phải tự mình giao cho Thụy Vương, ta nghĩ chuyện nàysẽ thành công."
Tô Diễn biết chuyện nàyquan hệ trọng đại, làm không tốt sẽ mất cả tánh mạng, còn có thể thương tổn giàtrẻ một nhà, giờ phút này nhìn Phượng Lan Dạ bố trí được ngay ngắn rõ ràng, nênhắn cũng không suy nghĩ nàng vì sao biết Thụy Vương, còn thông minh nhạy bénnhư thế, hắn chỉ gật đầu: "Tốt, phụ thân lập tức đi làm chuyện này, kếtiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
" Tiến vào mỏvàng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.