PhượngLan Dạ cùng Vụ Tiễn hai người sắc mặt thản nhiên, điềm tĩnh tiêu sái đi đếnchính giữa đại điện, theo sau cùng là công chúa làm con tin, bước chân càngngày càng chậm, đầu cúi càng ngày càng thấp, ngàycàng cách xa hai người, Phượng Lan Dạ cùng Vụ Tiễn đều đã ngồi vào vị trí củamình, một người đang lên dây cổ cầm, một người đã ngồi trước khung thêu, chuẩnbị bắt đầu biểu diễn.
Nữ nhânkia cất bước rất khó khăn, chân như mang theo tảng đá lớn, thật lâu cũng khôngđi tới nơi, trên đại điện, mọi người đều nhìn nàng bước đi đã khó khăn như thếthì làm sao mà múa được?
Hạo Vânđế tuy nghiêm khắc, thấy nàng ta như thế cũng không nghĩ làm nàng ta khó xử,vung tay lên, trầm giọng mở miệng: "Ngươi lui xuống đi."
Nữ nhânnày lại một lần nữa như chạy trốn, chạy nhanh xuống dưới.
Trênđại điện nổi lên giọng nói nghị luận to nhỏ, toàn là những lời nói khónghe, tuy là tiểu quốc côngchúa nhưng thân phận cũng khá cao, vậy mà cùng biểu diễn với công chúa mấtnước, lại để mất hết cả mặt mũi.
PhượngLan Dạ nhĩ lực (lỗ tai) hơn người, tự nhiên ngheđược những lời nói của các nữ nhân kia, sắc mặt càng thêm lạnh lùng, liếc mắtnhìn Vụ Tiễn, ý bảo bắt đầu biểu diễn.
Vụ Tiễnbiểu diễn thêu tranh, Phượng Lan Dạ biểu diễn là cầm nghệ, hai người hỗ trợ lẫnnhau.
Trênđại điện, tiếng đàn bỗng vang lên, tao nhã uyển chuyển, mênh mang như gió xuânnhẹ nhàng lướt qua đại điện, phản ứng đầu tiên của mọi người là kinh ngạc, tiếpđến là ngạc nhiên, không ngờ tiếng đàn tiểu công chúa mất nước lại rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-vuong-phi/1622916/quyen-1-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.