Trongthư phòng, rèm cửa sổ có màu của hoa Đinh hương buông dài xuống đất, khi cơngió nhẹ thổi qua làm nó khẽ lay động, trên giá sách những cuốn sách bìa cứng đượcxếp ngăn nắp, ngọc khí đồ cổ được bày biện thành hàng có trật tự, trong khôngkhí tràn ngập mùi hoa thơm dễ chịu.
Trêncái giường êm xa hoa quý giá có trải thảm lông cáo màu trắng, bên trên nó làmột người xinh đẹp đang nhắm mắt nghỉ ngơi, đôi hàng lông mi dài che dấu đi ánhmắt, lúc này hắn nằm yên lặng trong sáng như trẻ nít, trên gương mặt thì manghơi thở thanh khiết, vóc người thon dài thẳng gầy tản ra vẻ đẹp tự nhiên, trênngười bao trùm áo ngủ bằng gấm thật mỏng, hắn vẫn không nhúc nhích, tựa hồ nhưđang lâm vào giấc ngủ say.
Ngoàicửa có tiếng bước chân vang lên, người vốn đang ngủ say kia, hàng lông mi layđộng, khẽ mở mắt ra.
Ánhsáng lạnh tản ra từ trong đôi mắt mang theo vẻ tà mị, yêu hoặc không ngừng pháttán, thật giống như Tu La đến từ địa ngục.
Khôngngờ chỉ một người mà có thể đem hai loại cực khí chất đối lập để dung hợp thànhnhất thể, nhắm mắt thành tiên, mở mắt thành ma.
Quảnhiên là hiếm thấy
Ngoàicửa vang lên tiếng bẩm báo: "Gia, Nguyệt Hộc đã trở lại."
NguyệtCẩn là thị vệ của hắn, còn Nguyệt Hộc là cái bóng của hắn, một sáng một tối,người người ai cũng biết sự tồn tại của Nguyệt Cẩn, nhưng không ai biết còn cómột Nguyệt Hộc tồn tại, mà hai người bọn họ so sánh với nhau, thì Nguyệt Hộclợi hại hơn một chút, bởi vì hắn thích hợp ẩn nấp trong bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-vuong-phi/1622907/quyen-1-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.