Trong tiểu viện ánh đèn mông lung, màn sương mỏng nhẹngưng kết ở trên cành cây, trong đêm tối, gió nhẹ thổi qua, vang lên nhữngthanh âm rơi xuống mặt đất.
Bêntrong gian phòng, Hoa Ngạc hầu hạ chủ tử tắm rửa, cho đến khi nàng hoàntoàn ổn thoả, mới để choPhượng Lan Dạ lên giường nghỉ ngơi, bản thân mình nằm trên giường êm ở phíangoài bình phong, nhưng vẫn chưa yên tâm nên hỏi một lần nữa: "Công chúa,người không có chuyện gì sao?"
"Ừ," Phượng Lan Dạ trả lời với nàng, biết nàng đang rất sợ.
Mộtlát, lại nghe nàng nói nữa: "Công chúa, ta thật sợ hãi."
"Ngủđi, ta muốn ngủ."
Bênngoài có tiếng thở dài nhẹ nhàng, Phượng Lan Dạ mở to hai mắt, nhìn màn lụa hoavăn trên đỉnh đầu, nhưng không có nhúc nhích, sao có thể ngủ được chứ, nàngđang suy nghĩ đến một chuyện, cuối cùng là người nào bắn mủi tên kia, khiến chonàng tránh thoát được một kiếp, nếu không có mũi tên đó, chỉ sợ giờ phút nàynàng thân đã vùi lấp trong đại lao, bởi vì nếu nàngdùng thuốc mê, những người đó nhất định sẽ kết tội nàng mưu đồ bất chính, giấudiếm thuốc cấm, nhưng trong tình trạng lúc đó không thể không làm vậy, nếukhông sẽ mất đi cái mạng nhỏ, cho nên mũi tên đó thật tới quá kịp thời rồi,nhưng đến tột cùng là người nào đang âm thầm bắn mũi tên giúp nàng, chẳng nhữnggiúp nàng một mũi tên, còn có thể làm cho Tấn vương cùng Liệt Vương không cáchnào trừng trị hắn.
Linhquang trong đầu Phượng Lan Dạ chợt lóe lên, chẳng lẽ kẻ ẩn náo đó cũng là ngườitrong hoàng thất?
Như vậythì hắn là ai đây? vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-vuong-phi/1622889/quyen-1-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.