Edit: Thích Cháo Trắng
Chỉ thấy Hạ Nguyệt Nhu đang đi vòng quanh trên đài, đột nhiên cơ thể mất thăng bằng, thiếu chút nữa thì ngã xuống, nhưng rất nhanh, nàng làm động tác quỳ một gối xuống hết sức hoa lệ để che giấu đi, nhưng, trên gương mặt xinh đẹp kia lại xuất hiện nét kinh hoảng, tiếng đàn tranh cổ bên cạnh vẫn réo rắt vang lên, lúc cao lúc thấp, đôi khi yên tĩnh mà nhàn nhã xuống thấp như thể âm thanh của tình yêu vượt qua muôn vàn khó khăn.
“Phụt...” một âm thanh vang lên truyền vào trong tai mọi người, đây không phải là tiếng đàn tranh, mà giống như… tiếng đánh rắm…
[Ôi xin phép chen ngang, edit chỗ này mà tí nữa tui phun cả cà phê ra:v tác giả ghi trực tiếp quá đi:v]
Nụ cười trên mặt tất cả mọi người cũng trở nên cứng ngắc, đều đang nghĩ, vào lúc này ai lại thả ra âm thanh thiếu trang nhã như thế? Người đang ngồi rối rít hoài nghi người hai bên cạnh mình, không ai chú ý tới, sắc mặt của Hạ Nguyệt Nhu đã đỏ lên, nàng tận lực dùng tay áo che mặt, nhưng mà, phản ứng thân thể, cũng không phải là việc mà nàng có thể khống chế…
Chỉ nghe một chuỗi âm thanh quái lạ không thể khống chế phát ra, lấn át cả tiếng đàn tranh cổ đang vang lên…
Rốt cuộc thì tất cả mọi người cũng nghe được rõ ràng, âm thanh này không phải là người nào khác, mà chính là Hạ Nguyệt Nhu ở trên đài, khuôn mặt mỹ lệ của Hạ Nguyệt Nhu quả nhiên là muốn khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-the-tu-phi-tuyet-sac/1920306/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.