Edit: V.O
"Nhưng từ bỏ như vậy, sau này Sáng Thế Thần Điện sẽ không còn biện pháp phát triển nữa." Ngọc Ưu Liên không cam lòng nói.
"Sau này? Đừng nghĩ sau này, vẫn nên chờ chiến tranh lần này qua đi lại nói đến sau này." Thượng Quan Vân Trần rất hờ hững nói, dường như đã hoàn toàn không còn ôm hi vọng.
Ngọc Ưu Liên hơi nhíu mày: "Thế lực Ám Dạ Đế Quốc triệu tập trông có vẻ người đông thế mạnh, càn quét Đại Lục, trên thực tế đối với chúng ta mà nói không phải chỉ là một đám đám ô hợp à, người có cấp bậc Đại Đế trong những Chưởng môn đó ít đến đáng thương, chúng ta hoàn toàn không cần thiết phải sợ."
"À, nhiều con kiến còn có thể cắn chết người đó, bây giờ ngươi không biết sĩ khí Sáng Thế Thần Điện đang ở bao nhiêu sao? Chuyện này đều phải trách ngươi! Khói độc là để ngươi dùng như vậy à? Lại tung ra ngay trên lôi đài, ngươi hận không thể khiến tất cả mọi người hận chúng ta đúng không?" Thượng Quan Vân Trần rống giận với Ngọc Ưu Liên không chút khách sáo.
Khói độc này vốn chuẩn bị để tung ra ở trong nơi riêng tư, phá đi Đại hội trăm phái, giá họa lên trên đầu Ám Dạ Đế Quốc, ai biết Ngọc Ưu Liên lại không có đầu óc như vậy.
Khuôn mặt Ngọc Ưu Liên cứng ngắc, hừ lạnh một tiếng: "Ngươi trách ta? Tình huống đó là vì bảo vệ tính mạng, đương nhiên thủ đoạn gì ta cũng sẽ dùng. Đừng nói khói độc, nếu ta còn có độc dược khác, ta cũng sẽ ném ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469464/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.