Edit: V.O
Ba người Thượng Quan Vân Trần vui mừng quá đỗi, trong mắt phóng ra ánh sáng nóng bỏng. Triệu hoán thú của Ngọc Ưu Liên ầm ầm mở ra một chỗ hổng, ba người thuận lợi tiến qua.
"Chết tiệt!" Bạch Vũ ngồi trên người Ngũ Hành Thanh Long, tốc độ đã nhanh đến cực hạn, lại vẫn không đuổi kịp.
Tiểu Thanh và Ngũ Hành Chu Tước ở phía trước cố hết sức phun ra ngọn lửa, bên dưới điên cuồng nổ tung trong phạm vi lớn thiêu đốt mặt đất.
Ba người Thượng Quan Vân Trần liều mạng trọng thương cũng không giảm tốc độ, mắt thấy bọn họ sẽ hợp lại với đệ tử Sáng Thế Thần Điện, bỗng nhiên nhẫn Thiên Dạ trên tay Dạ Quân Mạc chợt lóe lên, một linh hồn vĩ đại xuất hiện trên bầu trời.
Ông lơ phảng phất lửng trong không khí, một trận gió cũng có thể thổi đi.
Thân hình của ông bay lướt qua, trong nháy mắt đã đến phía sau Thượng Quan Dương, kéo lấy cánh tay ông ta.
Thượng Quan Dương hoảng sợ mở to hai mắt nhìn, cảm giác sợ hãi truyền khắp toàn thân: "Ai! Ngươi là ai?"
"Ngươi không biết ta sao?" Dạ tổ tiên cười đến vô cùng âm trầm, gắt gao bắt lấy ông ta không buông. Ánh mắt ông giống như xoáy nước tối đen, hút hồn phách người vào bên trong.
"Ngươi... Ngươi là Dạ Hạo! Sao có thể?" Cả người Thượng Quan Dương không ngừng run run, liều mạng lắc đầu: "Không thể! Ngươi đã chết rồi! Sao ngươi lại xuất hiện ở đây? Ngươi là người hay ma?"
"Ngươi nhìn bộ dạng của ta, là người hay ma?" Dạ Hạo cười tủm tỉm nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469462/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.