Edit: V.O
"Đúng thì thế nào?" Thượng Quan Vân Trần dữ tợn nhìn Bạch Vũ, rất không hiểu.
Vẻ mặt Bạch Vũ lạnh xuống, lườm Thượng Quan Vân Trần một cái: "Ngươi quên ta là người như thế nào sao? Ta là huyết mạch của Thần Sáng Thế, vùng Đại Lục này là tổ tiên của ta sáng chế ra, sinh mệnh trên cả vùng Đại Lục này cũng là tâm huyết của người mà thành."
Lòng Thượng Quan Vân Trần hơi phát run, dường như hiểu rõ gì đó, lại không nắm được: "Ngươi có ý gì?"
"Tuy phi đao của ngươi đã nuôi ra được đao hồn rất lâu, nhưng cũng chưa trưởng thành, chúng vẫn còn nhỏ." Bạch Vũ cười tủm tỉm nói.
Bỗng nhiên Tề trưởng lão hiểu ra: "Đúng rồi! Tất cả sinh mệnh trời đất tạo ra, ban đầu đều có sự tôn kính với huyết mạch Thần Sáng Thế, hồn đao này vẫn còn ở giai đoạn khởi điểm, tự nhiên sau khi nhận ra hơi thở của công chúa Bạch Vũ sẽ không tiếp tục công kích, thì ra là thế! Ha ha - - Thượng Quan Vân Trần, lần này ngươi phải thất vọng rồi."
Sắc mặt Thượng Quan Vân Trần xanh mét, cho tới bây giờ hắn ta không nghĩ tới hồn đao phi đao Lưu Ly lại sẽ nghe lời Bạch Vũ! Phải biết rằng hắn ta vì khiến phi đao Lưu Ly nghe lời, thậm chí dù không thích cũng phải dùng máu của bản thân đi nuôi, kết quả Bạch Vũ chỉ dùng hơi thở Thần Sáng Thế, phi đao Lưu Ly đã phục tùng, vì sao lại như vậy?
Chẳng lẽ hắn ta vĩnh viễn cũng kém Bạch Vũ? Hắn ta nhất định không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469457/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.