Edit: V.O
Sau khi rời khỏi Ám Dạ Đế Quốc, Bạch Vũ luôn nhắc tới hai bảo bảo dọc theo đường đi: "Chàng nói chúng ta ở lâu bên ngoài, trở về chúng lại không nhận ra chúng ta thì sao?"
Dạ Quân Mạc ôm lấy vai nàng: "Sẽ không, lần này chúng ta đi mười ngày, không phải chúng rất ngoan sao?"
Đúng là rất ngoan, nhìn thấy chúng ta về thì mắt thoáng cái phát sáng, vung chân múa tay vui sướng muốn chúng ta ôm, chắc chắn chúng đã nhận ra chúng ta. Bạch Vũ nghĩ +ngọt ngào trong lòng, yên tâm không ít.
"Tiểu thư, phía trước chính là núi hoang chỗ Viện Trưởng lão, chúng ta có cần phải xuống xe không?" Xa phu bên ngoài xe kéo hỏi.
Xa phu không phải ai khác, chính là Vệ Mộc. Lần này đi bọn họ còn dẫn theo hai người, Vệ Mộc và Ám Ưng.
Dạ Quân Mạc gật gật đầu, xuống xe ngựa đầu tiên, lại nắm tay Bạch Vũ, ôm nàng xuống.
Vệ Mộc và Ám Ưng cúi đầu nhìn xuống mặt đất, giống như có vàng rớt dưới đất.
"Chung quanh có mấy người?" Dạ Quân Mạc hỏi.
Chắc chắn có người ở gần đây, cho dù Thượng Quan Vân Trần không tính ám sát thì chắc chắn cũng sẽ phái người nhìn chằm chằm bốn phía.
Ám Ưng trả lời chắc chắn: "Ít nhất bảy, trong đó có hai Tôn chủ, còn lại đều là thám tử cấp bậc Linh Chủ và Linh Sư."
Trong linh thuật Ám Ưng tu tập có một môn Thuật Trinh Sát quan sát khắp nơi giống như mắt ưng, bởi vậy Dạ Quân Mạc đều giao cho Ám Ưng đi làm phần lớn nhiệm vụ tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469425/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.