Edit: V.O
Ầm - -
Vệ Hỏa bị đánh bay ra ngoài, máu tươi trào ra.
"Lão Đại!" Vệ Mộc và Vệ Phong vội vàng chạy tới đỡ nàng ta, kinh hoảng cầu xin Bạch Vũ tha thứ: "Vương Hậu, lão Đại nàng ấy chỉ nhất thời hồ đồ, tự nhiên thị vệ Phượng Hoàng chúng ta nguyện trung thành với người."
"Là sao?" Bạch Vũ nhìn về phía Vệ Hỏa: "Vì sao ta không thể tin tưởng vậy? Không chỉ có các ngươi biết thuần phục mãnh thú, nếu các ngươi phản bội, có thể ta sẽ diệt sạch các ngươi, thay một đám mới."
Sắc mặt Vệ Hỏa trắng bệch. Đúng vậy, nàng ta cũng không quan trọng như trong tưởng tượng. Chỉ cần có phương pháp thuần thú, không có bọn họ, Ám Dạ Đế Quốc vẫn có thể bồi dưỡng ra một đám thị vệ Phượng Hoàng mới như thường, là nàng ta quá kiêu căng.
"Vương Hậu thứ tội." Sắc mặt Vệ Mộc và Vệ Phong đại biến, lập tức quỳ xuống thỉnh tội, toàn bộ mọi người dưới đài cũng quỳ xuống, một câu cũng không dám nói.
"Các ngươi nguyện trung thành với Ám Dạ Đế Quốc nhiều năm như vậy, ta không tính làm khó dễ các ngươi, đáng tiếc có người không rõ." Bạch Vũ thu ánh mắt lại: "Từ nay về sau thị vệ Phượng Hoàng là đội thị vệ của Bạch Vũ ta, chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình ta, Vệ Phong, Vệ Mộc là thủ lĩnh. Hiểu chưa?"
Câu nói đầu tiên của Bạch Vũ đã gỡ bỏ vị trí thủ lĩnh của Vệ Hỏa, cũng không tính để Vệ Hỏa ở lại thị vệ Phượng Hoàng.
Vệ Mộc và Vệ Phong biết việc này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469419/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.