Edit: V.O
Ám Ưng không cho nàng ta đi vào, nàng ta liền không vào, trước tiên nàng ta có thể hỏi thăm tin tức từ trong miệng Ám Ưng.
Ngày hôm sau, quả nhiên nàng ta lại tới nữa, lần này bưng theo nồi cháo ngon, đứng ở trước cửa viện tiếp tục nói chuyện trời đất với Ám Ưng.
Ám Ưng bị nàng ta hỏi đến ngậm miệng không trả lời được, mồ hôi lạnh ứa ra, rất không dễ dàng mới ứng phó xong.
Nhưng Nam Môn Tư lại bắt đầu mỗi ngày đều đến đây, nếu là Ám Lân thì nàng ta sẽ không tốn công như vậy, nhưng là Ám Ưng, mặc dù hắn trung thành, nhưng miệng hắn vụng về, không thể không nói hắn thật sự không thể nào ứng phó các loại lời nói khách sáo quanh co lòng vòng.
Ám Ưng có cảm giác sớm hay muộn cũng bị Nam Môn Tư hỏi ra, nhìn thấy nàng ta cũng không muốn nói.
Giằng co như vậy vài ngày, rốt cục Ám Lân cũng có thời gian đến thăm Dạ Quân Mạc.
"Tình huống như thế nào?"
"Còn chưa thử ra được, đút thuốc vào không có bất kỳ phản ứng gì." Bạch Vũ thản nhiên nói, không nhìn ra một tia nổi giận trên mặt.
"Ngươi muốn tìm một loại dược liệu có thể chữa trị thân thể Thánh Quân, sau đó thả lại trái tim vào lồng ngực người, dùng dược liệu chữa trị thân thể người?" Ám Lân lắc đầu: "Loại khả năng này tính không lớn."
Ai từng thấy người chết uống thuốc còn có thể có hiệu quả?
"Ngươi có ý kiến gì tốt?" Bạch Vũ chỉnh sửa y phục Dạ Quân Mạc một chút, thành tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469343/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.