Edit: V.O
Dạ Quân mạc nhìn Bách Bảo Lâu lung lay sắp đổ, đôi mắt thâm trầm.
Bạch Vũ trở lại không gian Thần Sáng Thế, tự nhiên trong không gian sẽ xuất hiện một chút dị dạng, cho dù xảy ra chuyện gì hắn đều sẽ không cảm thấy giật mình.
Chỉ là Bạch Vũ còn chưa ra khỏi Bách Bảo Lâu, chỉ sợ đã tìm được trung tâm Bách Bảo Lâu, không biết nàng có thể thấy đồ tốt gì hay không.
Mọi người bị truyền tống ra ngoài không ngừng tranh đoạt, một đám người đang cướp đoạt cũng tuôn về phía Tháp Ngũ Hành, bí mật trong Tháp Ngũ Hành cũng là bảo vật trong thiên hạ, rất không dễ để tới được một chuyến, đương nhiên không thể bỏ qua.
Bạch Vũ nhìn lên ký ức trong bảo kính màu lam, đó là những ký ức khi nàng không có ở đây được không gian ghi chép lại.
Thượng Quan Vân Trần và Ngọc Ưu Liên tương đối trầm tĩnh đứng ở trước bậc thang không gian Thần Sáng Thế.
Vì Bạch Vũ không có ở đó, Thượng Quan Vân Trần chuẩn bị rời đi, Ngọc Ưu Liên lại sâu xa gọi hắn ta lại: "Ngươi đến đây tìm Bạch Vũ? Ngươi lại không vào được, đến đây cũng chỉ đứng ở bên ngoài, muội ấy gọi ngươi, ngươi mới có thể đi vào, thật sự đáng thương..."
"Ngậm miệng!" Thượng Quan Vân Trần nổi trận lôi đình, lời nói của Ngọc Ưu Liên quả thật giiống nhưng đang nói hắn ta là một con chó mà Bạch Vũ nuôi dưỡng, Bạch Vũ rảnh rỗi thì chơi với hắn ta, không rảnh thì sẽ không để ý đến hắn ta.
"Đừng tức giận, ta nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469260/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.