Edit: V.O
Vực Thanh Trần, Mộc Thiên Tịch ngồi ngay ngắn ở trước bàn, ho khan khiến sắc mặt trắng bệch.
Độc của hạt đậu đỏ thật sự lợi hại, tuy đã giải hết, nhưng vì chậm trễ một thời gian quá dài, sau khi độc phát tác vết thương đã lan tới phổi, dược liệu trị thương có cấp bậc cao tới đâu cũng không trị hết được, chỉ có thể từ từ điều dưỡng, đến bây giờ hắn ta vẫn có chút không thoải mái.
"Nói như vậy, Vực Thanh Vũ đã rối loạn rồi?" Mộc Thiên Tịch nhìn Vực Chủ mới nhận chức đứng ở trước mặt, hỏi sâu xa.
"Vâng. Bây giờ lời đồn đãi đã bay đầy trời, theo như thuộc hạ điều tra, những lời đồn đãi này không hoàn toàn là giả. Linh Vương đúng là đã trúng độc chết, Bạch Vũ thật sự bị nhốt trong Vô Vọng Sơn trang, ngay cả U Vương cũng đã từ tiền tuyến trở về trấn giữ rồi."
"Mặc dù tiền tuyến có Ám Ưng và Ám Lân trông coi, nhưng phía sau bọn chúng đã rối loạn. Một người trong Ngũ vương đã chết một cách kỳ lạ, đây có thể là cơ hội tốt của chúng ta."
"Vâng, công tử, người có muốn chúng ta dùng hết sức phản công không?"
"Phản công? Phản công thì có tác dụng cái rắm gì!" Mộc Thiên Tịch đột nhiên nói tục, sau thất bại lần trước, tính tình của hắn ta liền trở nên vô cùng nóng nảy: "Các ngươi cũng nói, có Ám Ưng và Ám Lân trông coi, tiền tuyến của bọn chúng còn chưa loạn. Cho dù ta tự mình ra trận, tập hợp tất cả lực lượng phản công, nhiều nhất cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469203/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.