Edit: V.O
Thời gian không kém nhiều lắm, Tô Lăng Dung đã sớm đốt một loại hương độc ở trong phòng, nàng ta đã tốn rất nhiều sức lực mới lấy được loại hương độc này. Không màu không vị, khi đốt sẽ không có khói, đốt xong thì ngay cả bột phấn cũng không còn, sẽ không để lại bất kỳ dấu vết gì.
Chỉ cần uống một khối bột phấn trước là có thể tránh bị trúng độc, nói cách khác, mỗi khối hương cũng chỉ có một thuốc giải duy nhất, mà thuốc giải duy nhất đã bị nàng ta uống rồi.
Tô Lăng Dung không ngừng phấn khởi trong lòng, nàng ta đã kéo Bạch Vũ vào trong phòng mình nói này nói nọ lâu như vậy, khí độc đã sớm ngấm vào trong người Bạch Vũ, không đến hai canh giờ, chắc chắn Bạch Vũ sẽ chết bất đắc kỳ tử!
Đến lúc đó, cho dù Thánh Quân có thích Bạch Vũ như thế nào thì cũng không có tác dụng gì, người chết sẽ không thể tranh giành với nàng ta được.
Bạch Vũ thật sự không nhận ra trong phòng có khí độc, hương liệu độc này đúng là lợi hại, khó có thể phát hiện được, nhưng Bạch Vũ trời sinh bách độc bất xâm, hoàn toàn không có cảm giác, cho nên cũng không phát hiện ra khí độc.
Tô Lăng Dung phủi tay bỏ đi, Bạch Vũ cũng không muốn ở lại trong này nữa, đang định đi thì Linh Vương đến, nhìn thấy Bạch Vũ liền sửng sốt: "Vực Chủ Bạch Vũ? Tiểu nữ của ta đâu?"
"Đi ra ngoài rồi, ngươi chờ ở đây một chút, nói không chừng nàng ta sẽ nhanh chóng quay trở lại đấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469196/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.