Edit: V.O
Bạch Vũ và Dạ Quân Mạc đứng ở lầu 3 nhìn sân phía trước bị chìm ngập, trợn mắt há hốc mồm: "Đây là Thiên Địa dị tượng? Sớm biết vậy thì đến Vực Thanh Trần triệu hoán rồi."
Để cho lũ lụt nhấn chìm Vực Thanh Trần đi.
Dạ Quân Mạc thờ ơ ngắm nghía bàn tay nhỏ bé, mềm mại của Bạch Vũ: "Thật ra cũng không tệ, nhiều nhất là ba ngày, nước lũ sẽ chảy về các Vực khác, sẽ giảm đi rất nhanh. Vòng tay ta tặng cho nàng đâu?"
Bạch Vũ bĩu môi: "Kéo đứt rồi, đã mài thành phấn hạ độc Mộc Thiên Tịch."
Nàng vươn bàn tay nhỏ về phía Dạ Quân Mạc: "Vậy tặng lại một cái nữa."
"Thích?"
"Đương nhiên thích, chàng làm, ta đều thích." Bạch Vũ cười tít mắt nói.
Dạ Quân Mạc buồn cười xoa xoa sợi tóc mềm mại của Bạch Vũ, lấy ra một cái lắc tay bằng hạt đậu đỏ tinh tế từ trong lồng ngực, đeo lên trên cổ tay Bạch Vũ.
Bạch Vũ ngạc nhiên: "Thật sự có?"
"Ừm, trong khoảng thời gian ru rú dưỡng thương ở trong phòng, rảnh rỗi không có việc gì làm nên làm một cái." Dạ Quân Mạc cũng vươn tay về phía Bạch Vũ: "Có đáp lễ không?"
"À... có." Bạch Vũ tìm trong nhẫn Bách Vũ một lúc lâu, muốn tìm ra chút gì đó không giống bình thường cho Dạ Quân Mạc.
Nhưng lục lọi một lúc lâu, ngoại trừ dược liệu thì chỉ có thuốc độc bên trong, còn hầu hết là Dạ Quân Mạc cho nàng, lại tặng trở lại, Bạch Vũ có chút xấu hổ.
Thứ duy nhất không giống bình thường chính là đá không gian Quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469193/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.