Edit: V.O
Sở dĩ Đoạn Hồn được xưng là chất cực độc trong thiên hạ, bởi vì hoàn toàn không có thuốc nào chữa được!
Bản thân Dạ Quân Mạc đã có nội thương, bị trúng Đoạn Hồn lại càng họa vô đơn chí (ý nói liên tiếp gặp tai nạn),chỉ có càng ngày càng nghiêm trọng, cho đến khi sinh mệnh hấp hối.
Bạch Vũ ngẩn người đứng ở bên ngoài lều trại, đôi mắt bất giác đỏ lên. Nếu nàng nghĩ đến Đoạn Hồn sớm một chút, tuyệt đối sẽ không để cho Dạ Quân Mạc chạm vào nàng!
Ám Lân véo Ám Ưng tỉnh dậy, nhìn đôi mắt đỏ hồng như con thỏ nhỏ của Bạch Vũ, thở dài: "Ngươi phát hiện rồi sao?"
"Tình trạng bệnh của chàng ấy nặng thêm rồi." Bạch Vũ trừng mắt nhìn Ám Lân chằm chằm: "Vì sao chàng ấy không thể chạm vào ta?"
Lúc nàng chạm vào Dạ Quân Mạc, Dạ Quân Mạc đau đớn không chịu nổi, trong phút chốc nàng chạm vào mạch đập của Dạ Quân Mạc, cũng cảm thấy linh khí trong cơ thể hắn trực tiếp truyền đến tay nàng.
"Chuyện này nói thì dài dòng." Ám Lân sờ sờ mũi.
"Ngươi có thể nói ngắn gọn."
"Chuyện này không thể tránh được, ngươi chỉ có thể tự mình nhớ lại. Ta chỉ có thể nói với ngươi, nội thương của Dạ Quân Mạc có quan hệ với ngươi, nếu có thể, tốt nhất là ngươi đừng đến gần người..."
"Ta biết, ta sẽ cố gắng cách xa chàng ấy một chút." Bạch Vũ buồn bã bĩu môi, ra sức chớp mắt, không cho nước mắt rơi xuống.
Bạch Vũ đồng ý dứt khoát như vậy, Ám Lân lại xấu hổ, an ủi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469181/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.