Eidt: V.O
Bạch Vũ có loại cảm giác bị âm mưu quỷ kế vòng quanh, ngươi ở lại giúp một tay, tại sao ta lại cảm thấy càng không yên tâm?
"Khánh Công Yến vào lúc nào?" Bạch Vũ hỏi.
"Mười ngày sau, khi đó vết thương của muội cũng gần khôi phục, có thể tham gia yến hội. Lần yến hội này chính là làm thay muội, muội không tham gia sẽ không có ý nghĩa." Tô Lăng Dung che mặt cười khẽ, đôi mắt trong suốt chợt lóe lên một chút âm ngoan rồi biến mất.
"Là sao? Ha ha ——" dù sao vẫn cảm thấy kỳ lạ ở chỗ nào đó.
"Khởi bẩm Vực Chủ, Thánh Quân đã phái sứ giả đến rồi." Một gã đệ tử đi vào bẩm báo, Tử Như đứng nghiêm ở một bên vẫn không lên tiếng phất tay một cái: "Biết rồi, Vực Chủ bị thương, không thể chuyển động, trước cứ mời hắn nghỉ ngơi ở phòng khách một chút."
"Vâng."
"Muội xem, Thánh Quân đã phái người đến nhanh như vậy, nhất định là muốn thưởng cho muội. Không bằng cứ để tỷ thay muội đi tiếp kiến sứ giả đi?" Nét mặt Tô Lăng Dung cười tươi như hoa, móng tay giấu dưới ống tay áo lại sắp móc rách lòng bàn tay.
Lúc nàng ta hao hết thiên tân vạn khổ bảo vệ Vực Thanh Linh, Thánh Quân lại chưa từng phái bất luận người nào tới đây, không phải Bạch Vũ chỉ dùng một chút đánh cược khôn vặt để đầu cơ trục lợi giành được Vực Thanh Phong sao?
Chẳng lẽ cũng bởi vì như vậy, chiến công nàng ta trông coi Vực Thanh Linh cũng bị gạt bỏ toàn bộ sao? Nàng ta muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469144/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.