Edit: V.O
Bạch Vũ tựa vào đầu giường, tò mò nhìn Dạ Quân Mạc: "Tô Lăng Dung là ai?"
Cái tên này, vừa nghe chính là một nữ nhân, lần đầu nghe nói bên cạnh Dạ Quân Mạc có nữ nhân! Trong lòng Bạch Vũ có loại cảm giác buồn buồn.
Dạ Quân Mạc nhìn ánh sáng tò mò trong mắt Bạch Vũ, có chút bất đắc dĩ trả lời: "Nàng ta là nữ nhi của Linh Vương, ta bổ nhiệm nàng ta làm Vực Chủ Vực Thanh Linh, trấn thủ Đại Lục Thanh Mộc."
"Linh Vương! Chính là cái lão sắc quỷ đó sao?" Bạch Vũ lập tức dựng lông.
Dạ Quân Mạc buồn cười, trong mắt thoáng qua vui vẻ: "Không phải là hắn, hắn đã sớm chết. Ta mới phong tước cho Linh Vương."
"À, cho nên Tô Lăng Dung này chỉ là thuộc hạ của chàng?" Bạch Vũ dò xét hỏi, giọng nói chứa một chút ghen tức mà chính nàng cũng không phát hiện.
Trong đôi mắt sáng như sao của Dạ Quân Mạc bộc phát ra nụ cười vô cùng dịu dàng, thản nhiên gật đầu, ngồi ở mép giường.
Cửa phòng được đẩy ra nhẹ nhàng, một bạch y nữ tử chậm rãi đi tới, mấy nghìn năm tháng không lưu lại một chút dấu vết ở trên mặt nàng ta, nàng ta có vẻ ngoài thiếu nữ xinh đẹp động lòng người.
Một thân quần lụa mỏng màu tuyết trắng, phiêu dật mà xinh đẹp, tóc dài đen nhánh thả đến bên hông, một đôi mắt trong suốt thấy đáy, giống như tiên tử hạ phàm từ trong tranh bước ra, có khí chất thanh thuần, xuất trần.
"Biểu ca, muội cũng có thể coi như là đã nhìn thấy huynh! Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469121/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.