Edit: V.O
Bạch Vũ không hề biết bởi vì bộ dạng rất xinh đẹp của nàng đã bị người khinh thường, nàng đang bận bịu nhấm nháp mỹ thực. Đại lục Thanh Mộc có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn trên Vân Vũ Thần Châu không có, có rất nhiều thức ăn mới lạ, làm cho ngón trỏ của Bạch Vũ chuyển động liên tục.
Dạ Quân Mạc tựa vào một bên, ánh mắt dịu dàng nhìn Bạch Vũ giống như con sóc chuột nhỏ nhét thức ăn vào miệng mình phồng lên, trong đôi mắt đen thâm thúy không nhịn được hiện ra nụ cười.
"Tại sao chàng lại không ăn?" Bạch Vũ nhìn thấy thức ăn trong bát Dạ Quân Mạc không hề nhúc nhích, vẻ mặt khó hiểu: "Những thức ăn ngon như vậy chàng lại không thích ăn?"
Dạ Quân Mạc lười biếng nói: "Ta không có đòi hỏi gì đối với thức ăn."
Bạch Vũ nhíu mày: "Ta thấy chàng rất kén chọn." Là một cật hóa, Bạch Vũ không có cách nào hiểu được sẽ có người không thích ăn gì, nếu một bàn thức ăn ngon không thể hấp dẫn người ta, vậy chắc chắn là còn chưa đủ ngon.
Bạch Vũ cảm thấy thức ăn trước mặt cũng đã đủ ngon rồi, chỉ có thể là do hầu hạ Dạ Quân Mạc quá khó khăn.
Dạ Quân Mạc gợi lên một nụ cười nhạt tà mị mà lười biếng: "Đúng vậy, ta rất soi mói, không bằng nàng đút cho ta?"
Bạch Vũ hừ hừ: "Vì sao phải đút cho chàng, chàng cũng chưa từng đút cho ta."
Dạ Quân Mạc hơi hơi nheo lại mắt: "Muốn ta đút cho nàng? Cũng được."
Hắn không đợi Bạch Vũ kịp phản ứng, liền cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469093/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.