Edit: V.O
Hai người bên cạnh nghĩ lại cũng đúng, nếu chắc chắn phải bị đào thải, tại sao không đập vỡ trước để rời đi? Quả quyết bóp nát Tử Kim Cầu.
Sau đó, một vị Đỉnh chủ đột nhiên xuất hiện, đưa bọn họ rời đi dưới mí mắt của mọi người. Khóe miệng các đệ tử đỉnh Kinh Lôi co rút, nằm mơ cũng không nghĩ đến hai người sẽ dễ dàng buông tha bóp vỡ quả cầu như vậy, đây là Đại hội săn bắn, không phải trò chơi, tốt xấu gì các ngươi cũng phải có chút cốt khí chứ!
Sau khi Bạch Vũ xác nhận bọn họ an toàn liền rời đi, dùng Tử Kim Cầu truyền lệnh, tất cả đội ngũ tập hợp, tất cả cùng nhau hành động, không cần phải tùy tiện phân tán nữa.
Sau khi mấy đội trưởng nghe xong đều có chút chần chờ: "Tụ tập cùng một chỗ để hành động, sẽ bất lợi cho việc tìm kiếm con mồi."
"Không có vấn đề gì, kế tiếp chủ yếu sẽ chiến đấu mà không săn bắn, chúng ta cũng sẽ mau chóng đi qua tập hợp với các ngươi." Khóe miệng Bạch Vũ gợi lên một chút sắc bén, không phải là muốn đoạt đồ sao? Ai sẽ không, ai đoạt của ai còn chưa nói chính xác được đâu.
Đêm đó, bọn họ nghỉ ngơi ở dưới gốc cây của một tàng cây đa thật lớn, tựa vào thân cây to khỏe, Bạch Vũ ngửa mặt nhìn trời, có chút khó ngủ.
Xuyên thấu qua khe hở của những lá cây, ánh sáng của những vì sao nhẹ nhàng rơi trên mặt nàng, xinh đẹp đến mức làm người ta ngừng thở, nhìn khuôn mặt bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469054/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.