Edit: V.O
"Dù sao chuyện này rất kỳ quái, ta phải quay về hỏi thử, rốt cuộc là sao lại thế này." Viêm Hạo Thiên nói xong, trở về đỉnh Xích Diễm.
Bạch Vũ có chút lo lắng nhìn lá thư chằm chằm, ngồi xuống bên cạnh Dạ Quân Mạc: "Chàng cho là vì sao Viêm Võ Đế lại muốn kết hôn với sư phụ ta? Hắn đối với ta sư phụ là thật tâm sao?"
"Nàng sợ sư phụ nàng bị lừa?" Dạ Quân Mạc dịu dàng ôm hông của nàng.
Bạch Vũ tựa vào trên người Dạ Quân Mạc: "Không đến mức bị lừa gạt, nếu sư phụ ta đã đồng ý, nhất định đã hiểu rõ Viêm Võ Đế. Nhưng Viêm Hạo Thiên cũng không có nghe nói, hình như Viêm Võ Đế không nói chuyện này cho người khác biết, có phải có chút không quá thành tâm hay không?"
"Muốn biết có phải là hắn không thành tâm lấy sư phụ nàng hay không, xem Đại hội săn bắn lần này sẽ biết. Nếu hắn dẫn sư phụ nàng đến tham gia Đại hội, thì nói lên hắn thật lòng thật dạ." Dạ Quân Mạc thản nhiên trấn an.
"Cũng đúng, hẳn là Quốc Quân ngũ quốc cũng sắp đến, nếu sư phụ đến đây, đến lúc đó hỏi bà ấy một chút thì sẽ biết." Bạch Vũ lập tức bình thường trở lại, lại vội vàng làm đồ ăn cho Tiểu Thanh.
Dạ Quân Mạc lẳng lặng nhìn bóng lưng nàng bận rộn, khóe miệng gợi lên một tia mỉm cười cưng chiều, sủng nịch.
Không biết Ám Ưng vào phòng khi nào, đi đến phía sau hắn nhỏ giọng nói: "Thánh Quân, Ám Lân gởi thư."
Ánh mắt Dạ Quân Mạc trầm xuống:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469035/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.