Edit: V.O
Mặt Tả Khưu Lan càng đen, lúc ở Viêm Võ Đế Quốc, Viêm Võ Đế Vương dốc hết sức lực bồi dưỡng hắn, Viêm Hạo Thiên nhỏ hơn hắn hai tuổi, quan hệ với hắn không tệ, tại sao cũng hoài nghi hắn như vậy?
Hắn không vui chắp tay lại: "Viêm Thái Tử yên tâm, ta không phải là người không biết phân biệt tốt xấu như vậy."
"Lời này chính là ngươi nói. Địa vị thay đổi, lòng người cũng thay đổi, ai biết bây giờ ngươi còn có lương tâm hay không." Viêm Hạo Thiên đặc biệt nói trắng ra.
Tả Khưu Lan bị nghẹn đến không nói ra lời.
Tả Vũ và Nhạc Kỳ Nhân đã nghỉ ngơi xong, hưng phấn chạy đến bên cạnh thi thể Bạch Mao Tinh Tinh, thu thứ tốt. Mãnh thú cấp bá chủ quả thật cả người đều là thứ tốt, da lông, bàn chân, máu đều là bảo bối, thậm chí bọn họ còn phát hiện ra linh thịt!
Tuy rằng chỉ có một miếng nhỏ, nặng không đến hai lạng, nhưng đây là linh thịt, trong một vạn con mãnh thú chỉ có một con có thể sinh ra linh thịt, làm thành Dược Thiện có thể khiến cho linh mạch thay da đổi thịt, đột phá bình cảnh!
Ánh mắt Không Đồng Dục nhìn chằm chằm, thấy bọn họ lấy linh thịt giao cho Bạch Vũ, trong mắt đều muốn phun ra lửa, không cam lòng nhìn Tả Khưu Lan: "Tả sư huynh, huynh thật sự không hiếm lạ sao?"
Rung động đè nặng trong lòng Tả Khưu Lan, hắn lớn như vậy vẫn chưa một lần nhìn thấy linh thịt, quả thật có chút động tâm, nhưng nếu hắn nói không đoạt, tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468990/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.