Edit: V.O
Bạch Vũ bĩu môi, đương nhiên không có khả năng. Trường thi đấu không phải là trường thi đấu kỹ năng bình thường, chỉ có thể dùng thực lực của chính mình chiến đấu, tất cả độc dược, linh khí đều không được phép sử dụng.
"Cho dù không cần độc dược, ta cũng có thể thắng Liễu Trường Phong." Bạch Vũ chắc như đinh đóng cột nói.
"Thật không?" Trong con ngươi lạnh lùng của Dạ Quân Mạc xẹt qua một ý cười nghiền ngẫm.
Bạch Vũ không vui chu miệng, "Ngươi cảm thấy ta không thắng được?"
"Rất khó nói." Dạ Quân Mạc không chút để ý nói.
"Làm sao khó nói?" Bạch Vũ giống như con thỏ bổ nhào vào trên người Dạ Quân Mạc, không phục nắm chặt vạt áo Dạ Quân Mạc.
Dạ Quân Mạc nhìn Bạch Vũ tức giận đè lên người hắn, bên miệng chứa ý cười cưng chiều, sủng nịch.
Tiểu Vũ nhi của hắn ở trước mặt hắn càng ngày càng tùy tính, đó là một hiện tượng tốt, nói không chừng nuôi dưỡng lâu hơn nữa có thể dưỡng lại toàn bộ tính tình nghịch ngợm làm nũng của nàng vạn năm trước.
"Triệu hoán thú của Liễu Trường Phong là Vô Cực Huyền Quy, linh thuật tu luyện là thượng phẩm Đồng Tường Thiết Bích (tường đồng vách sắt). Lực công kích của Tiểu Thanh không đủ." Dạ Quân Mạc cũng không thừa nước đục thả câu, nói trắng ra cho Bạch Vũ.
Khóe miệng Bạch Vũ co rút, tốt thôi, lực công kích Tiểu Thanh của nàng đã đạt tới 22 điểm, vậy mà vẫn không đủ!? Vô Cực Huyền Quy của Liễu Trường Phong có mai rùa rất dày?
"Đồng Tường Thiết Bích của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468975/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.