Bạch Vũ nhíu mày, sau khi nàng tỉnh lại chỉ biết nàng thăng cấp thành công, linh mạch chẳng những khỏi hẳn, còn tăng thêm một đoạn, mầm cây rốt cục cũng trưởng thành thành một gốc cây nhỏ, nàng đã trở thành Triệu hoán sư chân chính.
Nhưng trong linh mạch của nàng vẫn còn có một lực lượng hư vô vô cùng vô tận, quanh quẩn rất lâu, không tiêu tan. Đây là lực lượng hư không duy trì, nàng lại đạt được một cơ hội triệu hoán từ hư không, quả thật nên mau chóng triệu hoán, không thể bỏ qua.
“Bây giờ ta liền triệu hoán.” Bạch Vũ hưng phấn nóng lòng muốn thử, muốn lập tức triệu hoán ra Triệu hoán thú thứ hai. Lần đầu tiên tiểu Thanh được đưa tới, lúc này đây không biết thuộc tính gì sẽ đến, nếu có thể đến một Triệu hoán thú đáng yêu một chút thì tốt rồi.
So với Triệu hoán thú to lớn thô bạo, Bạch Vũ càng thích động vật nhỏ đáng yêu hơn.
“Nơi này không phải là chỗ tốt.” Dạ Quân Mạc cười nhạt lắc đầu. Dù sao muốn Triệu hoán vẫn nên tìm một nơi không có người quấy rầy, lại rộng rãi mới được.
“Vậy chúng ta đi ra khỏi thành đi.” Bạch Vũ khẩn cấp đứng lên, lôi kéo Dạ Quân Mạc muốn ra cửa. Nhưng nhìn khuôn mặt tuấn tú của Dạ Quân Mạc có vẻ tiều tụy, lại có chút đau lòng, “Không phải là ngươi đi theo giúp ta mấy ngày nay mà chưa ngủ đó chứ?”
Dạ Quân Mạc lạnh nhạt cười, “Ngủ, bây giờ không phải ta đang ngủ ở bên cạnh nàng sao?”
Khóe miệng Bạch Vũ co rút, sau khi ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468955/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.