Edit:V.O
Bắc Thần phong liều mạng ẩn nhẫn tức giận, đầu ngón tay bấm chặt lòng bàntay ứa ra vết máu, “Phụ vương, hắn cũng quá cuồng vọng.”
Mặt BắcLa Quận Vương âm nghiêm, “Thực lực của hắn cường đại, lại có Vô TrầnCung đứng phía sau, có bừa bãi tùy tiện đi nữa, chúng ta còn có thể làmgì được bây giờ?”
”Thực lực cường đại? Hừ! Còn có thể so với được với thực lực của cả một quốc gia chúng ta sao?” Bắc Thần Phong cười lạnh.
”Thần Phong!” Bắc La Quận Vương bực mình nhíu mày. Bắc Thần Phong vẫy vẫytay, “Phụ vương yên tâm, con sẽ không làm càn. Con biết đây là thời cơtốt để mượn sức hắn, con sẽ cố gắng chiêu đãi hắn thật tốt, kéo dài thời gian.”
Bắc La Quận Vương vui mừng gật đầu, “Con có thể nghĩ như vậy là được rồi.”
Đến cửa hoàng cung, Dạ Quân Mạc đi xuống xe ngựa. Con ngươi tối đen lạnhlùng, lạnh nhạt nhìn hoàng cung nguy nga trước mắt, trên khuôn mặt tuấnmỹ tôn quý không có một tia biểu tình, khí thế cường đại làm cho ngườichung quanh đều cảm thấy một cỗ áp lực, cả người đều cảm thấy lạnh buốt.
”Mạc Điện, ta đã chuẩn bị tốt Cung yến cho ngươi đón gió tẩy trần, đêm naychúng ta cần phải không say không về.” Bắc La Quận Vương vẫn duy trìphong độ vương giả như trước, một bộ cùng Dạ Quân Mạc là lão bằng hữu.
Dạ Quân Mạc đạm mạc hỏi, “Bạch Tử Quỳnh có tới không?”
Tươi cười của Bắc La Quận Vương có chút cứng ngắc, hắn biết Dạ Quân Mạc làvì sao mà tới, nhưng hắn không nghĩ tới Dạ Quân Mạc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468931/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.