Edit:V.O
Đáy mắt Bắc Thần Phong hiện lên một đạo hàn quang, cười ôn hòa nói: “Nàngnói đúng, nhưng Hoàn Hồn Thảo trân quý như vậy, không thể mang theo bênngười, trở về lấy nhanh nhất cũng phải hai ngày, chỉ sợ Vân Diễm chờkhông lâu được như vậy, không bằng nàng giúp nàng ấy giải độc trước,chúng ta lại......”
”Không cần thiết.” Bạch Vũ vừa nghe chỉ biết hắn đang kéo dài thời gian, “Với tình huống của Bách Lý VânDiễm nàng ta ít nhất chết nhưng còn có thể đến ba ngày sau mới hoàn toàn tắt thở, chờ các ngươi cầm tới cũng còn kịp.”
Bách Lý Vân Diễmnghe nói như thế, sợ tới mức hồn phi phách tán. Chết đã là chuyện rấtđáng sợ, quá trình chết lại bị kéo dài nhiều ngày như vậy lại càng đángsợ. Nàng ta dùng hết khí lực khóc kêu: “Cha, cứu con, nữ nhi không muốnchết......”
“Cha nhất định sẽ cứu con.” Bách Lý Uy đau lòngliên tục an ủi, hai mắt đỏ lên nhìn hướng Bắc La Quận Vương, “QuậnVương, Bách Lý Uy ta vì Bắc La dốc sức nhiều năm như vậy, chỉ có duynhất một nữ nhi, cầu người lấy ra Hoàn Hồn Thảo cứu nó!”
Bắc LaQuận Vương cùng Bắc Thần Phong đều trầm mặc không nói, trong lòng đã sớm đem Bạch Vũ mắng mấy ngàn lần, muốn cái gì không muốn, lại muốn HoànHồn Thảo.
Trong lời nói của Bách Lý Uy rõ ràng đã mang theo uyhiếp, bây giờ nếu không cho, nói không chừng có thể bức hắn làm phản,hơn nữa Bách Lý Vân Diễm đã cùng Bắc Thần Phong định ra hôn ước, thấychết mà không cứu, nói thế nào cũng không nói được.
Bắc La QuậnVương đau lòng hộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468923/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.