“Ta cần một ít dược liệu để thử một chút, ngươi có thể giúp ta đi mua đượckhông?” Bạch Vũ một bên cân nhắc một bên viết xuống năm sáu loại dượcliệu, Dạ Quân Mạc nhìn lướt qua, tiện tay từ trên người lấy ra dược liệu này nọ đưa cho Bạch Vũ.
Bạch Vũ nâng mi: “Có Linh Qủa hơn ba trăm năm không?”
”Có.”
”Mật Hồng có không?”
”Có.”
”Thanh Trúc cùng Thiên Nhật Vô Hồn có không?”
”Có.”
“......”
Mấy loại dược liệu phía trên có còn chưa tính, đều là những dược liệu bổsung linh khí, bồi dưỡng linh mạch, trên người có thương tích mang theonhiều dược liệu tuyệt không kỳ quái. Nhưng hai loại sau vì sao cũng đềucó? Đó là độc dược! Chính là Độc xà phi thường hiếm thấy! Hơn nữa còntùy tay có thể lấy ra, vì sao lại mang theo nhiều độc dược trên ngườilàm cái gì? Đây là tùy thời có thể tính toán độc chết người sao?
”Ngươi cũng là Y sư?” Bạch Vũ hoài nghi nhìn Dạ Quân Mạc.
”Ta càng thích người khác gọi ta là Độc sư.”
Quả nhiên, chỉ có Độc sư mới có thể mang theo các loại kịch độc trên người, Thanh Trúc cùng Thiên Nhật Vô Hồn đều phải gặp máu mới được gọi là kịch độc, trong tay Dạ Quân Mạc có thể có hai loại kịch độc này, tuyệt đốilà một vị Độc sư đứng đầu. Bạch Vũ tuy rằng cũng tinh thông độc dược,nhưng chỉ đại khái chỉ vừa mới đạt tiêu chuẩn trở thành Độc sư.
Một mình tiêu diệt mấy trăm người, khiến cho Trưởng lão Vô Trần Cung sợhãi, lại là một vị Độc sư đứng đầu. Bạch Vũ không nói gì nhìn khuôn mặtkhông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468903/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.