Edit:V.O
Sơn đạo chật hẹp thế nhưng được bày linh lực phong ấn, giống như có một cỗlực lượng vô hình ngăn trở nàng, càng đi lên cao, trở ngại càng lớn.
”Ngươi có cảm thấy được không? Đây là nơi tu luyện hạng nhất của chúng ta, mỗi lần chuông tập hợp vang lên, nhất định phải đuổi tới đỉnh núi trướcgiữa trưa, đến muộn sẽ bị phạt. Bất quá ngươi hôm nay là ngày đầu tiênđến, ta giúp ngươi đi lên.” Sa Hoằng nói xong vươn cánh tay về hướngBạch Vũ.
Bạch Vũ lắc đầu, cắn răng từng bước một hướng lên trênmà đi. Linh khí phong ấn ngăn trở thì phải dựa vào linh khí cùng thânthể kiên cường đối kháng, đối với việc rèn luyện thể chất cùng linh mạch cũng là một điều tốt, có thể làm cho linh khí càng thêm vững chắc.
Bạch Vũ không muốn buông tha cho cơ hội tu luyện. Hơn nữa, cho dù Sa Hoằngcó kéo nàng đi lên, lần sau nàng cũng phải tự mình đi, dù sao chính mình vẫn nên tự vượt qua lần đầu tiên, vượt qua được lần đầu tiên, về sau sẽ càng đơn giản hơn rất nhiều.
Không biết qua bao lâu, sắc trời đã toàn bộ chuyển thành màu đen, hai người rốt cục cũng đi đến được ngọnnúi phụ cận, Bạch Vũ đi càng ngày càng chậm, mỗi một bước đều phải dừnglại một đoạn thời gian.
Răng rắc -----
Bạch Vũ hình nhưnghe thấy được thanh âm xương ức bị gãy, một trận đau nhức lan tràn khắp toàn thân. Khóe miệng của nàng chảy ra một vết máu, dùng sức hướng vềphía trước bước đi từng bước.
”Bạch Vũ!” Sa Hoằng đau lòng muốn đi kéo nàng.
Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468864/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.