Dạ Quân Mạc dùng chiếc đũa đem xương cá toàn bộ lấy ra, lại tiếp tục đútcho Bạch Vũ. Hắn làm rất quen thuộc, giống như đã làm rất nhiều lần.
Bạch Vũ giật mình nhai nhai thịt bò Dạ Quân Mạc đút tới, ngây ngốc đến mức quên luôn động đũa.
Thật khó tưởng tượng một nhân vật có khí chất cao quý như vậy thế nhưng lạigiúp người khác gỡ xương cá, động tác còn tao nhã như vậy! Đây là cáigọi là tú sắc khả xan (sắc đẹp có thể thay được cơm ăn) sao? Lại nhìnxuống phía dưới đều muốn chảy nước miếng!
Dạ Quân Mạc nhìn BạchVũ bộ dạng ngoan ngoãn chờ hắn đút, lộ ra một nụ cười yếu ớt khiến người khác hít thở không thông, ngẩng đầu nhìn hướng Thương trưởng lão: “Đilấy Linh tửu.”
Thương trưởng lão sắc mặt khẽ biến.
Tửu lâu bán ra Linh tửu, Tụ Linh Thần Tửu là chiêu bài của Vô Trần tửu lâu, một ly giá trị năm vạn tinh thể thứ phẩm! Phải đặt trước mới có thể muađược, hơn nữa mỗi ngày chỉ tạo ra 5 ly, hoàn toàn không đủ để bán, Linhtửu hôm nay đương nhiên đã sớm được đặt hết.
Nhưng Thương trưởng lão lại không có cự tuyệt, lập tức sai người đi lấy hai ly Tụ Linh Thần Tửu lại đây.
Bạch Vũ nếm thử một ngụm, con ngươi thanh tú hơi hơi tỏa sáng, rất nhanh đã đem ly rượu uống hết không còn một giọt dư thừa.
”Uống được không?” Dạ Quân Mạc hỏi.
Bạch Vũ thỏa ãn trở về chỗ cũ: “Uống ngon, rượu này rất ngọt, sử dụng dượcliệu ít nhất ngoài 500 năm, còn thêm không ít hương thơm của cánh hoa.”
”Uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468860/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.