Vài tiếng vang kỳ quái ở ngoài cửa vang lên, như là cước bộ, hoặc là thanhâm mưa rơi trên mặt đất, rất nhẹ, giống như gió thổi qua.
Bạch Vũ trong lòng vừa động, chẳng lẽ là Dạ Quân Mạc? Nhưng lại không đúng, từlần trước với thực lực của hắn đến vô ảnh đi vô tung, làm sao có thểphát ra âm thanh?
Lộc cộc -----
Cửa tựa hồ giống như có cái gì đụng trúng, chậm rãi mở ra.
Dạ Quân Mạc sắc mặt trắng bệch dựa ở cạnh cửa, trên y bào màu đen tinhkhiết còn lây dính không ít máu tươi chưa khô, ở dưới ánh trăng lờ mờđặc biệt thấm rõ.
Bạch Vũ quá sợ hãi, cuống quít đi qua đỡ lấy hắn: “Ngươi đây là lại làm sao vậy?”
Dạ Quân Mạc dựa vào Bạch Vũ, cơ hồ ngã vào trên người nàng, Bạch Vũ lậptức cảm giác được áp lực lớn như núi, một bên vịn Dạ Quân Mạc đỡ lêngiường, một bên sờ mạch đập của hắn, cả người không tốt.
Cổ lựclượng thuộc về chính hắn kia tựa hồ là bị hắn sử dụng quá độ mà suy yếu, làm cho hai cỗ lực lượng bên trong cơ thể đột nhiên mất cân bằng, khiến cho linh mạch hắn bị xé rách thương tổn yếu ớt.
Hắn cố gắng ápchế, lại hoàn toàn khống chế không được linh khí ở trong cơ thể tánloạn, nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn rất nhanh sẽ bị xé thành từng mảnhnhỏ! Phải nhanh chóng nghĩ biện pháp tăng cường linh khí tự thân củahắn.
Bạch Vũ rất muốn cho hắn uống một ít máu của mình, giúp hắn khôi phục linh khí.
Máu của nàng ẩn chứa sinh mệnh lực đủ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468856/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.