Edit: V.O
Bạch Vũ buồn bực: “Nội thương của ngươi chữa trị quá khó.”
Ai biết hai cỗ lực lượng trong cơ thể ngươi là từ đâu mà ra? Chữa khôngtốt lại phá hủy cân bằng, chỉ một chút sơ sót cũng khiến ngươi mất mạng.
”Không ngại, nàng có thể chậm rãi chữa trị.”
”Ngươi vì cái gì lại chọn ta? Chẳng lẽ bởi vì ta cứu ngươi, ngươi liền đem ta xem như thần y?”
Dạ Quân Mạc nhìn chăm chú vào đôi mắt Bạch Vũ nhấp nháy, không có trả lời, đột nhiên đem nàng thả xuống: “Tới rồi.”
Bạch Vũ khoát áo choàng bằng nhung, đứng trên một mảnh đất trống. Đây làtrung ương rừng rậm, phía dưới mặt cỏ trống trải, ánh trăng màu bạcchiếu xuống đất, rắc lên một tầng quang mang nhàn nhạt. Ngẩng đầu là cóthể nhìn thấy bầu trời đầy sao.
”Nơi này có gì đặc biệt sao?” Bạch Vũ kỳ quái hỏi.
”Nơi này thích hợp cho việc Triệu hoán.”
Bạch Vũ tinh thần chấn động: “Ngươi giúp ta thức tỉnh linh mạch?”
Dạ Quân Mạc không nói một lời phất tay áo, Ám Ưng từ trong chỗ tối đi ra,cung kính hướng Dạ Quân Mạc dâng lên một ly rượu màu bạc cùng chủy thủsắc bén. Dạ Quân Mạc tiếp nhận chủy thủ, mặt không chút thay đổi cắt vào cổ tay.
Bạch Vũ không nói gì giữ chặt hắn lại: “Ngươi không phải bởi vì ta dùng máu cứu ngươi mà tính toán bồi thường cho ta một lychứ?” Chuyện kia hay là quên đi, ta cũng không thiếu một ly máu củangươi.
”Không có máu của ta, nàng không thể thức tỉnh linh mạchđược.” Dạ Quân Mạc mặt không chút thay đổi ở cổ tay cắt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1468813/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.