"Ta rất muốn đi cùng nàng, thế nhưng là vừa nghĩ tới đi đến Nam Cương nàng liền cùng Tân Thiên Thịnh liền trở thành phu thê... ta... nàng hẳn hiểu rõ là ta yêu nàng, ta không có cách nào mỗi ngày đều nhìn thấy các người ân ái, ta sợ bản thân sẽ không kiềm chế nỗi mà làm tổn thương nàng, cho nên, ta chọn rời đi." - Long Tuyệt nói.
"Như vậy cũng tốt, chỉ là ta mất đi một cái tri kỷ, có chút tiếc nuối." - Đôi mắt Trang Nguyệt có chút tiếc nuối.
"Không, nàng vĩnh viễn sẽ không mất đi ta, ta sẽ một mực yên lặng dõi theo nàng." - Đôi mắt Long Tuyệt tràn ngập nhu tình nhìn Trang Nguyệt.
Trang Nguyệt đưa mắt nhìn Long Tuyệt, đôi môi mỉm cười: "Long Tuyệt, ngươi chính là tông chủ Độc Sát đúng không?"
Long Tuyệt khẽ giật mình, sau đó cũng bật cười: "Nàng làm sao biết được."
"Ngươi thường lấy cớ trong nhà có việc rời đi mấy ngày, khi ngươi trở về ta nghe được trên người của ngươi còn lưu lại một mùi độc dược, nó không phải là thảo dược ở Tâm Xuân Đường, nó là những thảo dược cực kỳ hiếm có khó tìm, thử hỏi thế gian này có những loại độc dược kia ngoài Độc Sát là ai?"
"Ha ha, ta sợ nàng khứu giác nhạy cảm phát hiện cái gì, khi trở về ta đã tấy rửa sạch sẽ, còn đối y phục, không ngờ lại bị nàng phát hiện." - Long Tuyệt thoải mái cười một tiếng.
"Long Tuyệt.."
"ปm?"
Long Tuyệt nhìn xem sắc mặt ảm đạm của Trang Nguyệt, chờ đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-thai-tu-phi-khong-muon-lam/3653138/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.