Sau khi Thẩm Dung đi, Hoàng hậu tiến vào đại điện nhìn Trang Nguyệt cười nói: "Con có thể vì Dung phi điều chỉnh vị trí bào thai, bồn cung rất vui mừng, Dung phi hẳn sẽ rất cảm kích con."
Trang Nguyệt cười nhạt một tiếng: "Con cũng không hy vọng nàng ta cảm tạ con."
"Nguyệt nhi à, con có thể nhìn ra Dung phi là mang thai long hay phụng?" - Hoàng hậu cười nói.
"Là long tử."
"Thật sao, vậy thì quá tốt rồi." - Hoàng hậu cực kỳ vui vẻ nói, đột nhiên lại thu liễm nụ cười nhìn Trang Nguyệt nói:
"Bổn cung vẫn là mong đợi hài tử của con sinh ra..."
"Chuyện này, sợ là làm mẫu thân thất vọng." - Trang Nguyệt cười nói.
"Nguyệt nhi, con chớ nói lời như vậy, trải qua chuyện này, Hạo nhi sẽ nhận ra con là cô gái tốt, con cũng nên quên đi những chuyện không vui trước kia, hai con lần nữa..."
Trang Nguyệt mỉm cười im lặng nghe Hoàng hậu tận tình khuyên bảo...
Nhưng trong lòng nàng đã định, sẽ mang hoàng cung và nàng không còn chút quan hệ nào, nàng sẽ đi tìm tự do.
Một tháng sau, bệnh tình của Hoàng thượng đã khỏi, Thẩm Dung quỳ một tháng vị trí bào thai cũng tốt lên.
Lúc này đã gần đến Tết xuân, trong hoàng cung đều mong đợi đến ngày lễ hội.
Vào ngày này mỗi năm đều làm đại lễ tế tổ, Hoàng thượng mang theo hậu cung cùng bá quan văn võ tế tự.
Lễ tế tự long trọng đi qua, sau đó là yến hội.
Hoàng thượng Tân Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-thai-tu-phi-khong-muon-lam/3653129/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.